Về miền sông nước ngày xưa
Đưa anh về miền sông nước ngày xưa
Một thuở quê hương bom bừa đạn dội
Em trộm nhìn anh má hồng bối rối
Lính mắc cở nhìn... cá lội dòng sông
Cô lái đò em xuân nồng mới chớm
Anh, lính tuổi đời vừa dợm đôi mươi
Đạn giỡn bom trêu quen cười nỗi chết
Đánh giặc nghề quen; ngờ nghệch tình trường!
Gặp một lần thôi; lòng vương vấn mãi
Biết đến bao giờ gặp lại người xưa?
Em vẫn neo đò sớm trưa đón đợi
Theo lục bình trôi cho tới khi nào...
Sông nước muôn đời lao xao sóng vỗ
Điên điển quê nhà nở rộ vàng tươi
Trong gió Xuân vang tiếng cười thôn nữ
Có nhớ người trai lữ thứ xa nhà
Đã mấy mươi năm đời ta lưu lạc
Dõi mắt trông vời cánh hạc đầu non
Cô lái đò xưa biết còn không nữa
Lâu lắm rồi ta lần lữa chưa về...
Bến nước con đò trăng quê mờ tỏ
Nước lớn nước ròng... em có sang sông?
Đất khách trời xa mênh mông cô quạnh
Ta lạc em và mất mảnh sơn hà!
Dzuy lynh
Thảovânamcuốihạtânsửu