6/08/2020

Dã Thảo




muốn hóa thân làm loài cỏ dại
sánh bách tùng khẳng khái dọc ngang
cỏ hoang môt giải thênh thang
như nhiên thanh thản mang mang giữa trời
mặc giông tố có bời bời thổi
kệ thủy lưu có cuộn cuộn trôi
lo chi tinh tú thay ngôi
đất bằng sóng dậy mặc thôi chẳng màng
bốn mùa chẳng lo vàng lá rụng
tám nẽo trần dã thảo ung dung
quên từng bốn bể vẫy vùng
lãng thời ngạo nghễ trùng trùng liệt oanh
cỏ không hương tâm lành thiện tánh
giữ niệm đừng cám cảnh huê viên
trăm hoa bách chiến đảo điên
muôn hương vạn sắc thảo điền tác tan
chờ lúc cỏ anh tàn héo úa
góp bện cho em một đạo bùa
xé ra làm chỉ thêu thùa
chỉ thương em cất... ghét vùa về anh!


đỗlanchy. hạvàngcỏxanhhoànghoalũng 








Mockingbirds




tiếng chim cuối bãi rời rạc hát
chẳng còn giục giã gọi mùa qua
chạnh nhớ quê nhà xa lơ lắc
thuở thanh xuân thất lạc sơn hà...

thương em tuổi ngọc ngà rơi vãi
chân xuống thuyền tay nải lưng đeo
bước lên xứ lạ nghèo xơ xác
mắt học trò ngơ ngác trong veo

ta chẳng neo đời em bến đỗ
trách chi con sóng vỗ đôi bờ
lạc duyên tri kỷ mơ kỳ ngộ
chỉ còn vương lại mấy bồ thơ

nghe *chim nhại thẩn thờ ca hát
thung lũng buồn tênh rát trái tim
áo trắng ngày xưa tìm đâu tá
vàng cỏ thời gian lả ngọn mềm

pha cốc cà phê nêm mật đắng
trộn hòa khói thuốc ngật ngầy loang
mockingbirds gọi hoàng hôn vắng
ta cũng từ nay lặng tiếng đàn...


chú thích:
*chim nhại: Mockingbirds là loài chim có thể bắt chước nhại nhiều giọng các loài chim khác.

đỗlanchy. calivàohạ 2020








6/05/2020

Lỗi Một Cung Đàn

(photo fr Art images)




độ gót chân người thôi dẵm khúc dạo đầu
phím ngà ta trả lại cho đồng hoang cỏ dại
gió ngập ngừng trước cổng vườn xưa úa héo
thôi lời hát ca mộng mị ru tình

lời tạ tình rơi lên phím trắng, rớt xuống vũng những thanh buồn đen đúa
người chẳng ngóng nghe vùng âm thanh rời rã
mỏi mòn, khô khốc
ta cắt bỏ chiếc đầu đông đặc, cất đáy ba lô thời gian đầy vết đạn
buồn mang mang giăng giăng đồng cỏ
cỏ đuôi gà xanh bím tóc hoàng hôn ngày trước
mình cùng nhau trượt sâu vào con lốc tiếc thương, chìm mất dấu
thế lại hay

ta hào sảng chia hết cho người cơn nắng hạ nồng thung lũng
có nuối tiếc chi đâu
giai điệu mùa đông đang trở về bên ấy cùng đám lá sen khô
nhớ cắt cuống hồng liên nhập thành tám nẽo đường trần, treo chúc xuống
đợi lúc thảnh thơi kiễng chân lên ngắm bó kiểng khô mà nhớ người năm cũ
có gì trong ấy không
có chút dư hương ngày tháng cũ, gây gây thơm nồng
và âm âm lời cỏ xót xa đưa, chất ngất
xuân thu nhị kỳ hạ đông mấy bận biền biệt dấu xưa
có biết tại sao không
hẳn chỉ là lỗi một cung đàn, lỗi một cung đàn...
nên chẳng còn giai điệu mùa đông


tháng sáu lũng hoàng hoa . đỗlanchy