10/31/2019

Thương nhớ thành đô





Đêm trăn trở nghe *hồn Việt réo
Nam bán cầu hoa cỏ đương xuân
Nhớ thủ đô cũ Nam phần
Thu Cali chợt bâng khuâng tấc lòng...

Nỗi nhớ nước hằn trong tâm khảm
Oán giặc thù xâm phạm biên cương
Dẫu cho vạn nẽo tha hương
Người Nam lưu lạc mãi thương Sài Gòn!

Nhớ guốc mộc em mòn con phố
Nhớ săn đan đại lộ anh mang
Tương lai rộng mở thênh thang
Bảng đen phấn trắng hành trang vào đời

Hàng me gió đánh rơi chiếc lá
Xe ngựa rong phố xá thân quen
Ven sông xóm nhỏ lên đèn
Vẳng dăm ba tiếng dế mèn ru đêm

Sài Gòn đó tháng ngày êm ả
Bóng điện giăng thay ánh trăng ngà
Trong nhà tiếng trẻ ê a
Ngoài đường mì gõ rao xa rao gần

Mùa xuân ấy phù trần thay đổi
Sài Gòn theo vận nước nổi trôi
Đói nghèo nô lệ lên ngôi
Tự do cả nước, dân tôi ăn mày

Sài Gòn hỡi từ nay biền biệt
Ta đi mang nước Việt trên lưng
Viễn Đông Hòn Ngọc lẫy lừng
Ôi còn đâu thuở sáng trưng một thời!


*Tức cảnh sinh tình khi trông thấy lại bản đồ Đô thành Sài Gòn trong trang nhà Facebooker Hon Viet.
Dzuy Lynh. San Jose cuối thu Đinh Hợi








10/24/2019

Vườn Đêm





Canh tư thao thức mong trời sáng
Mong buổi bình binh rạng quê nhà
Nửa đời lưu lạc phương xa
Men cà phê đắng khói nhòa đêm sương

Đốt điếu thuốc thiêu miền thương nhớ
Dạ lý hương thơm tỏa đôi bờ
Hồn chao dao luống dật dờ
Trở trăn trông ngóng từng giờ dương quang

Cu gọi sáng âm mang tiếng quốc
Hay lời than Bắc thuộc từ đây
Mặt trời còn nấp trong mây
Hẵng đang chờ chực gió thu may về

Đời vong quốc nhiêu khê đã lắm
Kiếp tha hương thăm thẳm mù khơi
Chẻ bầu tâm sự đầy vơi
Tiêu dao đất khách quên cơi nỗi sầu

Vườn đêm còn đợi bao lâu nữa
Trăng hạ tuần lần lữa chưa lên
Sao khuya thưa thớt in nền
Em còn giấc muộn bên triền xuân xa...


đêm thu trở giấc thăm vườn. đỗlanchy.10202019









10/19/2019

Mê Muội

bút bi kẻ nét thơ buồn
hay mài mực xạ vẽ tuồng cho vui





dưới lăng kính sắc màu vạn thể
chỗ tình trường nhân thế nhiễu nhương
tại em trông cũng dễ thương
nên huynh mê muội, lẽ thường mà thôi...

thoạt kỳ thủy bồi hồi huynh - đệ
hồi cáo chung khóc kể than van
trách huynh đi dọc về ngang
chuộng tân nới cũ lang thang ta bà!

"in tờ nét" vướng sa mạng nhện
âu lọ là rù quến với nhau
nên chi sứt trán u đầu
mực phang chữ ném ghen nhầu tào lao

trên giời vạn ức ngôi sao sáng
dưới đất nghìn đom đóm hàng hàng
cớ sao ta lại thương nàng
xếp phông huynh muội, mở màn tình nhân

yêu hàm thụ... lính già xáp trận
tượng mã xe sĩ tốt phân vân
tiền xung hậu pháo rần rần
đoạt thành úm tướng thập phần nhiêu khê

từng huynh- muội mết nhau quá ể
xảy anh- em vùi bể trầm luân
cũng xin mình lại quây quần
ban từ đại xá ân cần cho nhau


đỗlanchy. bình minh trên lũng bình yên. oct192019









10/17/2019

Dốc Tương Tư





Trèo lên triền dốc tương tư
Quắt quay sa vực thảo hư cỏ bồng
Hồn phiêu lưu cõi thinh không
Dang tay níu dấu ngựa hồng mù sương
Tương tư quan ải biên cương
Nhớ người đồng đội sa trường năm xưa
Trường Sơn khói lửa mịt mù
Dãi dầu chinh chiến diệt thù lập công
Chí chưa phỉ mộng tang bồng
Bắc- Nam hồ thỉ Tây- Đông đã sờn
Nửa đời nấp bóng hình nhơn
Nửa đời ray rức nguồn cơn não nề
Từ em nương gió Thu về
Ta từ nghiệp lính thêm "nghề tương tư"
Đắm chìm trong cõi huyễn hư
Nổi trôi giữa thác thi từ thênh thang
Thương em mắt lệ hai hàng
Tương tư ủ giấc kê vàng dậy men
Đêm nghe tấu khúc dế mèn
Giật mình còn ngỡ tiếng kèn xung phong
Chữ tình vai vác chạy rong
Giữa tương tư dốc trải lòng ra phơi
Cung tơ sên phách rã rời
Hóa thân hồ điệp cuối trời lãng du


Half Moon Bay Oct.2019. Hàn Dạ Lữ








10/13/2019

Rỗng


(tặng Phiên Minnesota)


khi ngọn bút mềm hóa nên cứng rắn
vách thép thành đồng cũng vạch nát tan hoang
lúc hận thù đã tận cùng hun đúc nỗi trở trăn
lửa tâm can từ đêm đen sẽ đốt cháy cả mặt trời
bút đục đá cho tan từng mảnh vỡ
cho đến hồi hơi đá thở thành thơ
ai lấy chữ, vun thơ bày giữa chợ
nước mất nhà tan... chữ nghĩa bán buôn gì
với tay cào thêm trật trầy dĩ vãng
hỏi còn gì ngoài trống rỗng thênh thang?
đục xuyên tâm, kia một bãi trời hoang
tất cả đã như làn mây trắng!
cúi nhìn xuống thấp thêm đời lãng bạt
hùng chí rơi như nốt nhạc cung trầm
muốn hóa tượng âm thầm thân ông Phổng
duỗi tay đành chấp nhận phận đồng thau
đời luân lạc úa nhàu theo năm tháng
xót quê nhà không một chút khang an
biết bao giờ lịch sử bước sang trang
cho dân tộc có ngày thôi khổ nạn
trường lưu mộng vùi biển Đông kiệt cạn
thôi! đành tan theo bóng nhạn lưng trời...


thunglũnghoavàng.đêmthứccùngBãiTưChính-VN xưa
trungtuầnthángmườihaikhôngmộtchín
dzuylynh