máu khô đã hóa màu huyết dụ
bám cứng trên lưng người Việt- Bắc
bảy mươi năm đói khát bần hàn
gần thế kỷ kiếp con tằm con nhộng
khạc ra máu nuôi mùa thu tháng tám
người chúi mũi xuống thiên đường không tưởng
để dệt nên tấm vải liệm sơn hà
ạ ơi ơi, ới ạ ời ời...
mẹ khóc ru con oán Vân Đồn giặc bán
tiếng ma Hời nỉ non trên ngọn tháp cụt đầu
khóc đòi lại mảnh cơ đồ đã mất
bao máu xương người xưa đã đổ
mấy ngựa voi mục cốt tan ngà
cho Việt- Trung tồn tại đến hôm nay
Bắc Vân Phong chừ theo gió theo mây
xuôi mạn bắc cúng cô hồn các Đảng
ai oán trách trời xanh hay qủy đỏ?
cát trắng thùy dương trôi dạt bắc phương rồi
hỏi Việt- Nam còn mấy giọt biển Đông
Phú Quốc đảo còn trơ cồn đá bạc
sóng rì rào khua khoắng nỗi hờn căm
ai đem vàng đi lấp cạn sông Ngô
ai gánh thóc đổ đầy bồ gian Hán
chân lún cát còn dấu hằn loang lổ
phía bên kia là vực thẳm đang chờ
dừng chân bước phiêu du miền ảo vọng
hỡi những con còng đầu óc nhét đầy rong!
dzuy lynh. năm cùng tháng tận 2018
No comments:
Post a Comment