10/09/2018

Sài Gòn Của Tôi



thơ Hoàng Kim Oanh . nhạc Dzuy Lynh


Cứ tưởng Sài Gòn mưa mau nắng vội thế thôi
Nhưng em đã quen từng con đường góc phố
Em đã yêu từ hàng me gốc phượng
Giọng Sài Gòn thanh mỏng hiền ngoan...
Sài Gòn cứ cuộn trào nắng gió lầm lụi phố phường
lam lũ áo cơm, bụi đường, khói xe
tiếng kèn, tiếng nhạc, 
tiếng rao hàng xé tai qua loa điện tử...
tiếng khoan cắt bê tông phá tan Sài Gòn mấy trăm năm lịch sử đắng cay
Không át được tiếng lòng Sài Gòn đớn đau,kiêu hãnh, thiết tha...
Còn một Sài Gòn nữa em ơi
Dịu dàng, lặng lẽ, hiền hòa, bình dị như sông
Tiếng nói rất thanh nụ cười rất nhẹ
Em đã nhận ra chưa
Trong ấm nồng ánh mắt, trong ân cần xiết tay
Trong xuề xòa thân thiết, trong hào hiệp bất ngờ
Sài Gòn của tôi đó trong tôi trong em
hãy yêu...Và yêu thôi.








No comments:

Post a Comment