10/31/2018

Bao Nhiêu Một Kiếp Hồng Nhan?



thơ Hoa Diên Vỹ. nhạc Vũ Nam. hát Dzuy Lynh


Gió buồn rủ nắng đi đâu?
Bỏ heo may lại nhuộm nâu sợi tình...
Em còn chốn ấy điêu linh
Để tôi mua lại phù sinh cuộc người 
Sầu giăng tím đọt mồng tơi
Tầm xuân hé nụ sương rơi vội tàn
Bao nhiêu một kiếp hồng nhan?
Mà người rao bán vội vàng thế kia!
Chết rồi thì cũng mộ bia
Tiền muôn bạc triệu cũng về đất thôi
Tiếc gì đây nữa hỡi tôi
Chữ tình còn bạc hơn vôi lạ gì
Thì thôi nẽo ấy em đi
Mặc tôi ở lại u mê cuộc tình 
Mấy tiền một cõi phù sinh 
Tôi mang đi bán tim mình chuộc em
Bao nhiêu một cõi phù sinh
Tôi mang đi bán tim mình chuộc em








Người Đi, Ta Về



thơ Nguyễn Ngọc Tú Anh. nhạc Dzuy Lynh


Người đi bên kia phố
Ta về phía dòng sông
Con đường mang nỗi nhớ
Chiều nắng đổ mênh mông
Người đi rồi bỏ lại
Ta về với cơn mưa
Giọt buồn vui rơi mãi
Năm tháng đã giao mùa
Người đi quên thề nguyện
Ta về đợi trăng lên
Đêm không lời hò hẹn
Chỉ một trời lặng yên
Người đi phai màu áo
Ta về gió thu bay
Tình như cơn mộng ảo
Hồn đau chiếc lá gầy
Người đi đừng tiếc nhé
Ta về gọi nắng phai
Ngày xưa còn đâu nữa
Mưa rơi rơi phương này.








10/29/2018

Độc Tửu





tay nâng chén hứng chút trăng
chút quên, chút nhớ, chút băn khoăn đời
đến; đi... mỏi một cuộc chơi
tri âm bằng hữu còn vời vợi xa...

rêu xanh cái kiếp cầm ca
chỏng chơ cái nghiệp lính xa trận tiền
đàn treo vách máng tiêu nghiêng
câu thơ meo mốc ế phiên chợ chiều

chinh y nát chốt tiền tiêu
chí bình thiên hạ đã diều đứt dây
thinh không đứng giữa cõi này
chén bồ đào dạ ngất ngây một mình

hoàng hôn còn đợi bình minh 
mây sa lũng thấp nhạn bình chân mây
dốc nghiêng trời đất cỏ cây
đứng đây uống tận cho say hẳn về

dzuy lynh. thảo vân am một mình uống rượu dưới trăng Oct 29 2018









10/27/2018

Black And White!



(cho Ôn Qụa Đen, Lão Báng, Hùng Nhô & béba)


vay em một tấm hình đen trắng*
đem thết bạn bè tách trắng đen
ta đã một thời hay lỡ hẹn
để em thao thức ngủ bên đèn

thất thập ngoại tuổi thơ rèn kiếm
thuở đôi mươi tập nhiễm binh đao 
dắt quân đi cờ phất miệng gào
giữa bom đạn đã nào nao núng

tha hương chẳng quần the áo thụng
ưng tò vè văn vụng thơ ngang
giận quân thù lấy chữ mà phang
hờn bạn phản đổ tràn nghiên mực

già mất ngủ... giả vờ thao thức
tiếc "người xưa" làm bộ bứt râu
đêm trăng múc nước chảy qua cầu
pha rượu đế cà phê mà nhậu!

đời đen trắng trắng đen tình bậu
bã công hầu mai hậu làm quên
lại đây cùng đàn sáo phách sên
vui chiến hữu tình bền White- Black!


dzuy lynh
thảovânnam canh ba uống cà phê chợt nhớ bạn già. 
chú thích: * hình cướp từ Tuyen Nguyen's FB page









10/26/2018

Mùa Thu Còn Đó



Thơ Nguyễn Ngọc Tú Anh nhạc Dzuy Lynh


Rồi tháng chín anh không về nữa
Em tìm gì trên lá thu rơi
Để heo may lạnh cùng nỗi nhớ
Chiều qua đây mưa gió ngập trời
Rồi tháng chín hoa vàng không nở
Đóa cúc nào giữ lại cho nhau
Em còn đó, mùa thu còn đó
Mà lòng buồn một nỗi khát khao
Rồi tháng chín Sài Gòn mưa lũ
Chiếc dù che chẳng đủ vai em
Mưa ướt áo mưa giăng đầy phố
Ướt bàn tay, ướt cả trái tim
Rồi tháng chín anh không về nữa
Em một mình đón giọt mưa qua
Đã xa xôi một trời nắng hạ
Người đi rồi... tình cũng phôi pha...







10/16/2018

Nhớ quá màu Sim





Sương lạnh chiều loang tým rừng Quảng Trị
Tým ngát màu sim, tým nhuộm biên thùy
Tým mảnh trăng non treo đầu cánh võng
Mây tým du hồn thơ thẩn đi rong...

Tiếc lắm... một thời không dám thương ai
Ta lính rằn ri tang bồng hồ hải
Bảo quốc an dân- phận trai thời loạn
Áo trận ba lô lên thác xuống đoài

Một buổi dừng quân trên đồi sim tím
Hái cánh hoa rừng không biết trao ai
Chẳng có người thương cài lên nón sắt
Con ép trang thư gửi tặng Mẹ hiền

Sau bốn mươi năm thăm miền chiến địa
Quảng Trị năm nào nay vẫn lầm than
Vách cũ thành xưa điêu tàn hoang phế
Tým cả hồn ta tým thẫm nỗi niềm

Sắc tým đồi sim chỉ còn kỷ niệm
Hái cánh hoa rừng tẩn liệm quê hương
Nhớ nữa mà chi chiến trường khói lửa
Quay quắt sầu bi chưa vữa trong lòng...


hoàng hoa lũng. thu Mậu Tuất
Dzuy Lynh - đêm nhớ về Quảng Trị Oct152018.












10/10/2018

Bỏ Lại Thành Xưa



(âm hưởng Ả đào - Jazz)
thơ Nguyễn Thanh Khiết . nhạc Dzuy Lynh
album Phía Sau Lưng Cuộc Chiến


Mai ta chống gậy về xóm ruộng
Vác cuốc đào chôn một tuổi già
Vứt nợ tang bồng trong chòi lá
Quên hết đoạn trường đã đi qua
Mai ta khăn gói về cố quận
Soi bóng già nghiêng trên đất giồng
Bụi tre góc nhà nằm ngủ võng
Nghe chim lạc bầy gọi chiều không
Vất hết mười năm trong địa ngục
Đêm trở mình nghe xích xiềng khua
Quên vết cùm nhiều năm nhầy nhụa 
Quên nhục, quên thù, ngày lỡ thua
Trả lại cho đời những tan hoang
Trả hết nợ nần ta đã mang
Trả mấy mươi năm buồn vô hạn
Mò mẫm đi sau buổi tan hàng
Gởi lại cho người đến với ta
Bao dung cay đắng lẫn ngọt ngào
Trái tim ta đã đầy vết thủng
Tội cho người, tội mối tình chung
Gởi lại bạn bè một thuở xưa
Trên vai còn nặng gánh sơn hà
Lời hẹn một lần ra biên ải
Ta về vườn gác kiếm rửa tay







10/09/2018

Sài Gòn Của Tôi



thơ Hoàng Kim Oanh . nhạc Dzuy Lynh


Cứ tưởng Sài Gòn mưa mau nắng vội thế thôi
Nhưng em đã quen từng con đường góc phố
Em đã yêu từ hàng me gốc phượng
Giọng Sài Gòn thanh mỏng hiền ngoan...
Sài Gòn cứ cuộn trào nắng gió lầm lụi phố phường
lam lũ áo cơm, bụi đường, khói xe
tiếng kèn, tiếng nhạc, 
tiếng rao hàng xé tai qua loa điện tử...
tiếng khoan cắt bê tông phá tan Sài Gòn mấy trăm năm lịch sử đắng cay
Không át được tiếng lòng Sài Gòn đớn đau,kiêu hãnh, thiết tha...
Còn một Sài Gòn nữa em ơi
Dịu dàng, lặng lẽ, hiền hòa, bình dị như sông
Tiếng nói rất thanh nụ cười rất nhẹ
Em đã nhận ra chưa
Trong ấm nồng ánh mắt, trong ân cần xiết tay
Trong xuề xòa thân thiết, trong hào hiệp bất ngờ
Sài Gòn của tôi đó trong tôi trong em
hãy yêu...Và yêu thôi.