4/20/2018

Vọng Ngữ Âm Xưa





Buông ngữ âm xưa cũ một thời
Tiếng đàn cô tịch vọng trời mây
Núi thẳm non xanh ngày lang bạt
Dõi mắt vời trông cánh vạc gầy...

Xé sách đập nghiên tay bẻ bút
Mòn chân quan tái ngút biên cương
Xẻ da banh thịt sa trường chiến
Chẳng phải cầu chi miếng đỉnh chung

Trách ta ngày ấy vụng tiếng đàn
Nên chi người lỡ chuyến đò ngang
Thương em một nửa đời dang dở
Gặp gỡ làm thêm luống ngỡ ngàng

Phím vỡ dây chùng ngang cung vận
Lệch phách đàn buông tiếng ngẩn ngơ
Áo giáp đã mờ câu thơ viết
Giày đinh vẹt đế chết âm giai...

Em còn cất giữ đôi hài rách
Lưu niệm thời cắp sách ngày xưa
Lá phượng rủ cơn mưa bất chợt
Và nỗi nhớ anh phủ rợp đường

Bây giờ mình hai kẻ tha hương
Quên chuyện hậu phương, chuyện chiến trường
Vỡ giấc mơ xưa hồ điệp mộng
Còn lại tiếng đàn khua bến sông


đỗlanchy4192018










No comments:

Post a Comment