tháng tư. mùa lục bình trôi
lềnh bềnh trên giòng sông cạn kiệt
quẹt trên môi bệt phù sa đỏ như vôi trộn máu
là máu mẹ Việt Nam thổ huyết dưới chân chiếc cầu vĩ tuyến
Hiền Lương không lương thiện, Bến Hải hãi hùng
tháng tư. mùa lục bình khô
đôi bờ đứng sững, trần truồng tô hô đợi nước
bìm bịp khóc đứng khóc ngồi
gào con nước đã ròng cạn đáy
tiếc những ngày nước lên, lúc phù sa chưa thấm máu người
máu từ Khe Đá Mài loang đến Trèm Trẹm U Minh
nước khô rồi gọi mãi mà chi, này con bìm bịp ngây thơ khờ khạo
con quốc ngậm họng làm thinh
tiếng kêu tắt nghẹn vùi trong đám lau rạc rài khô đét
nước mất rồi gọi làm chi nữa...
con cò trắng như bông bưởi rụng sau hè đang đổi màu vàng úa
tức tửi buông tiếng chửi thề lần cuối trước khi lò cò mò về tổ cũ
lúa chết đồng khô, tổ không còn.
chỉ có bụi sậy lơ thơ uể oải tả tơi im ắng
như ả điếm già hết thời vắng khách, teo nhách như bông lục bình khô
một năm mười hai tháng
tháng nào cũng là tháng tư
tháng nào cũng có mùa lục bình tím ngát
vô hương, vô thường, vô định
tháng nào cũng có mùa thương mùa nhớ
nỗi nhớ hanh hao vàng vọt trộn tức tửi nghẹn ngào
em đang chờ ngọn mưa rào vô vọng
cho giòng sông biêng biếc tím lại mùa bông
lục bình trôi, lục bình khô
em hãy đợi, hãy chờ
sẽ có lúc lúa lại đơm bông trên cánh đồng kẽm gai
sẽ có hồi hoa lục bình khô xanh tươi nở lại
trải lòng ra mà đợi mà chờ...
tháng tư về mang theo dé lục bình trôi
trôi mãi, trôi mãi trên giòng sông vô định, dưới giòng đời vô minh
và em, ngồi lặng thinh nhìn bóng mình lẩn khuất từ vực sâu dĩ vãng...
đỗlanchy4222018
No comments:
Post a Comment