4/28/2018

Cô Đơn





Xa nước xa đồng xa bến bãi
Phèn chua nước mặn đã quen mùi
Gần bùn gần đất gần thôn xóm
Sao chẳng tìm ra chốn náu thân

Xoạc cánh tìm chân trời mơ ước
Mây trắng trời xanh thỏa chí chưa
Độc lập ung dung thân chẳng đọa
Tự do tung cánh bốn phương trời

Bến cũ đò xưa xao xác quá
Lũy tre ngà nhuộm sắc ố nâu
Vắng bóng bầy trâu im tiếng sáo
Cánh võng đong đưa toác ánh tà

Cuối rẻo mom sông chừng cô quạnh
Đầu non tùng bách luống đìu hiu
Lạ chốn tha hương sầu lữ thứ
Một mình ngơ ngác giữa giòng trôi...

hàndạlữ. hoànghoalũnghạtuầnthángtưmậutuất









Cu Kêu Ba Tiếng Cu Kêu





Cu kêu ba tiếng Cu kêu 
Tháng Tư gió chướng lêu bêu phương nào
Lúa con gái luống xanh xao
Đồng trơ gốc rạ Cu gào tiếc hương...

Rừng xanh mấy cuộc hí trường
Nay thành bình địa bởi phường ác nhơn
Từ khi mất cõi giang sơn
Thóc, kê, đậu cũng theo chơn ngoại thù

Còn đâu khoan nhặt cúc cu
Cườm Cu hết rựng giọng gù hóa câm
Thương ta Cu vẫn âm thầm
Cúc cù cu... cúc... rì rầm thế thôi!

Ví cho đời bạc như vôi
Dẫu rằng tình bậu muốn thôi cũng đành
Tình quê tơ mục treo mành
Tình Cu vẫn thắm tươi cành tha hương


dzuylynh.thảovânam4262018








Cho Chồi Non Xanh Mãi Ngàn Sau





Giấy có rách; giữ lề cho sạch
Cây có già; chồi giữ cho xanh
Mai sau thân cỗi mục cành
Thờ ơ - mất gốc- đoạn đành được sao?

Chọn cây yêu đất nước vẹn bề
Cắt cành nào ngọn hướng về Nam
Nhúng vô hỏa diệm dung nham
Mai sau hậu duệ đủ kham vườn nhà

Nhựa tài đức truyền từ cây gốc
Chí hùng anh thấm đọt cắt cành
Chuyển giao sứ mệnh chưa thành
Cho cây hậu duệ đồng hành mai sau

Cớ sao cứ phải u sầu mãi?
Mạt vận rồi đến lúc thái lai
Đã thôi lên núi xuống đoài
Phải lo gầy dựng tương lai giống nòi!


thảovânam hạtuầnthángtư 2018. dzuylynh








4/22/2018

Mùa Lục Bình





tháng tư. mùa lục bình trôi
lềnh bềnh trên giòng sông cạn kiệt
quẹt trên môi bệt phù sa đỏ như vôi trộn máu
là máu mẹ Việt Nam thổ huyết dưới chân chiếc cầu vĩ tuyến
Hiền Lương không lương thiện, Bến Hải hãi hùng
tháng tư. mùa lục bình khô
đôi bờ đứng sững, trần truồng tô hô đợi nước
bìm bịp khóc đứng khóc ngồi
gào con nước đã ròng cạn đáy
tiếc những ngày nước lên, lúc phù sa chưa thấm máu người
máu từ Khe Đá Mài loang đến Trèm Trẹm U Minh
nước khô rồi gọi mãi mà chi, này con bìm bịp ngây thơ khờ khạo
con quốc ngậm họng làm thinh
tiếng kêu tắt nghẹn vùi trong đám lau rạc rài khô đét
nước mất rồi gọi làm chi nữa...
con cò trắng như bông bưởi rụng sau hè đang đổi màu vàng úa
tức tửi buông tiếng chửi thề lần cuối trước khi lò cò mò về tổ cũ
lúa chết đồng khô, tổ không còn.
chỉ có bụi sậy lơ thơ uể oải tả tơi im ắng 
như ả điếm già hết thời vắng khách, teo nhách như bông lục bình khô
một năm mười hai tháng
tháng nào cũng là tháng tư
tháng nào cũng có mùa lục bình tím ngát
vô hương, vô thường, vô định
tháng nào cũng có mùa thương mùa nhớ
nỗi nhớ hanh hao vàng vọt trộn tức tửi nghẹn ngào
em đang chờ ngọn mưa rào vô vọng
cho giòng sông biêng biếc tím lại mùa bông
lục bình trôi, lục bình khô
em hãy đợi, hãy chờ
sẽ có lúc lúa lại đơm bông trên cánh đồng kẽm gai
sẽ có hồi hoa lục bình khô xanh tươi nở lại
trải lòng ra mà đợi mà chờ...
tháng tư về mang theo dé lục bình trôi
trôi mãi, trôi mãi trên giòng sông vô định, dưới giòng đời vô minh
và em, ngồi lặng thinh nhìn bóng mình lẩn khuất từ vực sâu dĩ vãng...


đỗlanchy4222018








4/20/2018

Vọng Ngữ Âm Xưa





Buông ngữ âm xưa cũ một thời
Tiếng đàn cô tịch vọng trời mây
Núi thẳm non xanh ngày lang bạt
Dõi mắt vời trông cánh vạc gầy...

Xé sách đập nghiên tay bẻ bút
Mòn chân quan tái ngút biên cương
Xẻ da banh thịt sa trường chiến
Chẳng phải cầu chi miếng đỉnh chung

Trách ta ngày ấy vụng tiếng đàn
Nên chi người lỡ chuyến đò ngang
Thương em một nửa đời dang dở
Gặp gỡ làm thêm luống ngỡ ngàng

Phím vỡ dây chùng ngang cung vận
Lệch phách đàn buông tiếng ngẩn ngơ
Áo giáp đã mờ câu thơ viết
Giày đinh vẹt đế chết âm giai...

Em còn cất giữ đôi hài rách
Lưu niệm thời cắp sách ngày xưa
Lá phượng rủ cơn mưa bất chợt
Và nỗi nhớ anh phủ rợp đường

Bây giờ mình hai kẻ tha hương
Quên chuyện hậu phương, chuyện chiến trường
Vỡ giấc mơ xưa hồ điệp mộng
Còn lại tiếng đàn khua bến sông


đỗlanchy4192018










Mặt Cắt






hòn đá lăn lông lốc
lăn từ đỉnh dốc thời gian
xuống đáy vực tâm can
cạ vào nỗi đau qúa khứ
xiết kể hư hao, bào mòn vết sẹo
ta lăn vào đời nhau, trầy trật
yêu thương chất ngất, si hận ngập tràn
mật thất bềnh bồng nghẹt rỗng
tỉnh mê chật vật giữa thật giả chân như
hư hao chồng chất, ngọt mật đắng cay
loay hoay như hòn đá lăn vô định
đá dừng, cát động, nước vẫn trôi
mặt cắt tam khoanh thiên địa nhân tụ nhất
nhân trụ tâm, đất lan trời tỏa
biết làm sao lấp khỏa hiện tiền
rồi cũng tận cùng một kiếp
rồi cũng tận tuyệt cuộc sinh
thành quách thâm u vôi vữa hóa sình
chiến tích kỳ tình vô minh triệt hủy
không thỉ không chung
không cùng không tận
không lăn lông lốc. hòn đá tan
còn mặt cắt
còn


đỗlanchy.4162018








Một Bước Đường



thơ Thích Tuệ Sỹ. nhạc & trình bày Dzuy Lynh


Một bước đường thôi nhưng núi cao; 
Trời ơi, mây trắng đọng phương nào? 
Đò ngang neo bến đầy sương sớm; 
Cạn hết ân tình nước lạnh sao?

Một bước đường xa, xa biển khơi 
Mấy trùng sương mỏng nhuộm tơ trời 
Thuyền chưa ra bến bình minh đỏ 
Nhưng mấy nghìn năm tống biệt rồi.

Cho hết đêm hè trong bóng ma 
Tàn thu khói mộng trắng Ngân hà 
Trời không ngưng gió chờ sương đọng 
Nhưng mấy nghìn sau ố nhạt nhòa.

Cho hết mùa thu biệt lữ hành 
Rừng Thu mưa máu dạt lều tranh 
Ta so phấn nhụy trên màu úa 
Trên phím dương cầm, hay máu xanh








Tháng Tư Mưa





tháng tư mưa thưa mưa nhặt
giọt mưa bén như dao cắt
mưa cào rát mặt người qua
mưa đâm vào ta từng nhát
tháng tư mưa pha màu huyết
mưa róc xương người dưới huyệt
mưa bồi nguyệt khuyết đầu non
mưa xói mòn con mắt lệ
ta đi vấp thềm dâu bể
nghe ai khóc kể đêm trường
tóc quấn quan tài thương tiếc
xa biền biệt áo nhà binh
tháng tư mưa còn bịn rịn
vai anh em vịn mà đi
xa nhau dặm nghìn thiên lý
mai sau biết có tương nghì
tháng tư mưa ngang mưa dọc
ta ngồi vọc đất tiền phương
em có thương ta cũ kỷ
như rêu cỏ bám sân trường
phơi khô hạt vô thường vũ
ươm tình cấy vụ mùa sau...


đỗlanchy. thunglũngthángtưmưa