thơ Nguyễn thanh Khiết. nhạc & trình bày Dzuy Lynh
Núi trùng trùng, đường rừng gai góc
Dốc lên, dốc xuống lạnh buốt da
Đồi trở mình cao theo vạt nắng
Nghe hồn tử sĩ khóc bên ta...
Ôi! Charlie đỉnh cao ai nằm lại?
Chinh chiến tàn, đất đá tan hoang!
Gió thốc thét gào, mây sa xuống
Trên nắm xương vùi chẳng khói nhang
Châm điếu thuốc cho Người chết trẻ
Cô đơn cùng đá núi ngổn ngang
Lòng ta đau gần nửa thế kỷ
Chưa phai... dù lấm bụi thời gian!
Charlie! Yankee! Delta! mù sương núi đá
Mỗi bước chân ớn lạnh sống lưng
Hố này, vực kia Người chết trận
Dưới đây, trên đó chết lưng chừng
Anh hùng ngã xuống trong bão lửa
Có sá gì một nấm mồ ma?
Hồn thiêng sông núi còn nghiêng ngửa
Thương cho Người và tội cho ta!
Nửa đời ta mơ lên chóp núi
Đứng hát ru Người giữa cheo leo
Âm vang dội va vào vách đá
Như thuở nào ngàn tiếng quân reo...
Rời Charlie ngước nhìn mây trắng
Tụ trên đồi như tiễn như đưa
Một lạy biệt Người hồn tử sĩ
Ta xuống đồi, giọt nắng lưa thưa
nguyễn thanh khiết
Đồi Charlie 14-03-2018
No comments:
Post a Comment