3/20/2018

Bóng Tối Và Ánh Sáng





đi ra từ bóng tối trong bụng mẹ
chín tháng mười ngày ấp ủ cưu mang
bước ra ánh sáng chói chang đời
sáu mươi năm em dạo chơi, cũng chưa dài cho mấy
em bước qua bãi sậy với đôi chân run rẩy
rách gót chân trần và trầy xước tâm can...
em đứng ngẩn ngơ một bóng bên đường
chiều chạng vạng, đêm đi hoang
em ngúng nguẩy dăm con chữ làm vui, làm buồn
ánh sáng tuôn ra từ bóng tối, tuồng luông
dội ngược về tháng năm, mê hoặc, hôn trầm
lũ lượt ùa về, vây quanh; trong chỉ nửa sát na!
sao không cầm chiếc máy ảnh lên đi mà ghi lại
nhanh tay kẽo năm tháng quày qủa chạy thụt lùi
như em vất vả đóng sập cánh cửa thời gian đời mình...
em đứng trong bóng tối. bóng tối trùi trũi
em đứng trong ánh sáng. ánh sáng trần truồng
một mình, cô đơn may chiếc áo choàng làm bởi những đường kỷ hà định mệnh,
tự quấn vào thân.
dưới chái hiên anh vẫn ngồi thu lu mỗi nửa đêm về sáng chờ mặt trời thức dậy
lắng nghe tiếng động đầu ngày, gieo qủe cho hôm nay
và ngày mai cũng vậy!
lâu rồi không ra thăm biển
lâu rồi không ôm cây đàn
lâu rồi không buồn ca hát
đi với anh ra thăm biển; một lần rồi thôi. cũng được!
nghe sóng vỗ, ngóng cánh nhạn bay cuối bãi đầu truông
trói nỗi buồn da vàng luân lạc vào ống kính
ở đó có bóng tối và ánh sáng
tất cả đôi khi chỉ là dị dạng. hoang đàng!
trong ống kính có cả tiếng ho khan khùng khục và tiếng cười bất hạnh rú lên sằng sặc
một chút,
rồi ngưng.
bằn bặt...

thunglũnggiaomùa. đôngxuân 2018. phù vân

Chú thích: Tựa và ảnh của Nhiếp ảnh gia Nguyễn Cao Đàm









No comments:

Post a Comment