1/16/2018

Lời Trần Tình Của Đá



"Đá ơi mi giận hay mừng
Khi ta vỡ mộng yêng hùng về đây?
Ngựa hồng gượng bước chân say
Cõng tên kỵ sĩ tim đầy vết thương"
(thơ & hình:Trần Tuấn)

*



Lâu lắm, ta chờ gươm tráng sĩ
Mài trên lưng cho vết nứt vẹt mòn
Chờ bóng trăng chênh chếch trên non
Nghe tiếng thét những âm hồn luyện kiếm

Lâu lắm, ta chờ người trở lại
Mở quan tài lừng lững đứng hiên ngang
Những vong linh người lính chiến lang thang
Uy dũng hát vang vang khúc hùng ca ra trận

Tiếng đàn đá ta bật vung tràn bi hận
Mặc cuồng lưu nào chẻ nát châu thân
Ta nằm đây mà hồn tận chân mây
Trơ vết nứt trên lưng trầy trật hứng

Ta vẫn nằm đây, chờ đợi đêm ngày
Người về dựng lại giải sơn hà nghiêng ngửa
Chờ đợi những gã cao bồi chết ngựa
Xác khô rồi nhưng súng vẫn cầm tay

Ta vẫn chờ ngày gió đẩy nguyệt lay
Rơi rụng chảy theo giòng hưng phế
Đợi vó ngựa hồng khua đêm tĩnh mịch
Sang sảng đâu đây lời hịch loa rền

Ta chẳng giận mừng rên buồn khóc
Nhưng đau lòng cho tang tóc quê hương
Mấy trượng phu ngày dưới ruộng trên nương?
Đêm trăn trở nỗi nhiễu nhương thời cuộc!

Đá tha hương đếm năm canh tiếng quốc
Sáu khắc ngày đong tiếng vạc hờn ngân
Còn đếm thêm mấy ngàn năm Bắc thuộc?
Tiếc quê nhà kẻ sĩ đã vong thân!

Hàn Dạ Lữ. Jan152018







No comments:

Post a Comment