12/25/2017

Thương Quá Việt Nam Ơi!




tên đất nước bây giờ viết chữ không hoa
là cương thổ nam phương sau lưng ta bỏ lại
bởi quê mình không còn có những mùa hoa
duy chỉ có mỗi mùa đông là bất tận
và nước "Việt-Nam tôi" trần thân vật vã.
phải chăng đang trả quả vô nhân?

cốc cà phê thốt nhiên đông cứng
khói thuốc ngưng chẳng thiết bay lên
thung lũng thấp mây đen úp xuống
cho nỗi đau tuôn chảy ngập tràn
bởi ta người máu đỏ da vàng
đồng bào ta cùng họ Hồng Bàng
nên chẳng thể không sớt san thống khổ...

con khỉ nhỏ Mậu Thân ngồi chò hõ
quấn chăn bông nhuộm đỏ máu cố đô
từ dạo bỏ hang hồ ổ qụa
hối hận chưa tội cõng rắn cắn gà nhà?

Bão Tembin ơi, cớ sao nghiệt ngã
trút lên đầu, ăn vạ khốn lê dân?
mùa giáng sinh ấu chúa xuống hồng trần
quên ban phước cho người sa cơ lỡ vận
xin bão dữ đánh sập bao biệt phủ
của những phường bán nước buôn dân
Tembin nhớ ghé hang bày xác thối
đập tan hoang nhúm cốt qủy nát nhừ!

mẹ chở con đến trường, mua dăm chữ
giữa bão bùng giông tố chơi vơi
chữ bây giờ không còn nữa con ơi!
tiếng Việt Thường chừ đã qúa xa xưa
con chịu khó học tiếng tàu hán+g vậy!
bao nylon thay chiếc áo đi mưa
văn minh cao ngất ngưỡng đến mứa thừa
dân tộc ta sung sướng mấy cho vừa
Từ độ nước Nam đã đổi dòng chảy ngược!

nơi viễn phương xin thắp ngọn tâm hương
lòng thương xót những đời thường cơ cực
ta ngồi đây viết những giòng ray rứt
gửi đến quê xưa một ít chữ chia buồn...

thunglũngtìnhyêu Dec 242017. đỗlanchy









No comments:

Post a Comment