thơ LêPhiô . nhạc&trình bày Dzuy Lynh
Người lính năm xưa đã bạc đầu
Lạc loài viễn xứ... kiếp bèo dâu
Nhớ nhau xuống phố tìm bạn cũ
Rủ ghé Lê-Hùng uống giải sầu!
Bọn mình; một thưở làm lính trận
Súng đạn ba-lô trĩu nặng đôi vai
Tuổi đôi mươi, sá gì đời sương gió?
Vui mộng sông hồ cho thỏa chí trai!
Chắc tay súng nơi tuyến đầu lửa đạn
Ngăn quân thù gieo tang tóc đau thương
Mong quê hương nhà nhà vang tiếng hát
Cho mẹ già, em gái bớt lệ vương...
Nhưng quê hương vẫn một màu tang tóc
Mảnh chinh y thấm máu bạn, máu thù
Có những lúc dừng quân sau tuyến lửa
Tiễn bạn mình vào chốn nghỉ thiên thu!
Đêm từng đêm dừng chân trên đất địch
Dưới chiến hào đợi giặc lúc trăng lên
Chợt một thoáng mơ về nơi phố thị
Nhớ người yêu, mình thầm khẽ gọi tên...
Rót nữa đi Sơn ly rượu cạn!
Nốc men say sao thấy đắng cay
Đáy cốc thoáng về gương mặt bạn
Những thằng gục chết giữa trùng vây.
Những đồng đội chưa trối đã banh thây!
Để tao được sống đến hôm nay
Run tay mà nhớ mãi bọn mầy
Uống cho say, nâng ly dốc cạn
Gục xuống bàn, tao khóc…nhớ tụi bây!
No comments:
Post a Comment