(quà ThanksGiving 2017 cho chiến hữu tôi và qúy bạn)
Có một loài hoa mọc trên chiến địa
Nở giữa hoang tàn máu lửa điêu linh
Không sắc màu và cũng chẳng dâng hương
Cành lá chắn ngăn giặc tràn cương thổ
Hoa kẽm gai giăng tường thành, lô cốt
Xác cộng nô vắt vẻo héo khô treo
Sinh đất Bắc, vượt đèo cao núi thẳm
Tử trời Nam, vùi thịt nát xương vằm
Lá ngụy trang ta cài trên nón sắt
Ví kẽm gai ràng trách nhiệm trên đầu
Thí mạng mình vì bảo quốc an dân
Biệt phố thị, ngày về không ước hẹn
Quân, cán, chính Cộng- Hòa sa tay giặc
Kiếp ngục tù phải vắt máu khổ sai
Sau thất bại tìm đường mong thoát trại
Kẽm gai xâu, địch siết liệt tay người!!
Giữa nền trời tang trắng khảm mây đen
Chú sẻ nhỏ thương tù, xòe đôi cánh
Trong láng trại ta nhìn chai ánh mắt
Rào kẽm gai thốt nở đóa an bình
Vòng gai nhọn thắt trên vầng trán Chúa
Vì con chiên, gánh chịu nỗi oan khiên
Những người Lính. Dẫu thua cờ sắp sẵn...
Nguyệt Quế Gai- hằn tích gắn trên đầu
thunglũngxámmuàtạơn. Nov222017.dzuylynh
No comments:
Post a Comment