11/29/2017

Tôi Là Ai?



thơ Lan Phi . nhạc & trình bày Dzuy Lynh
album Phía Sau Lưng Cuộc Chiến


Tôi là ai ? Một người lính vô danh
Quên năm tháng trong quân hành vất vả
Súng đạn ba lô chiến trường bụi đỏ
Áo trận giày saut lầy lội mưa rừng
Thương quá người em gái Thượng rưng rưng
Bỏ bản bỏ rừng một chiều chạy giặc
Tôi là ai ? Sao thấy cay trong mắt
Khi gói xác bạn mình trong tấm áo Poncho
Tôi là ai ? Chiều biên giới hư vô
Em rừng núi lõa lồ bên lô cốt
Giọt mưa rơi trên nắp hầm nặng hột
Ánh sáng hỏa châu ủ dột lúc đêm về
Tôi là ai ? Lính chưa một hẹn thề
Chưa rón rén biết một lần tay nắm
Em gái hậu phương ở nơi nào xa lắm
Một cánh thư xuân thương lắm nghĩa đồng bào
Bởi còn giặc thù nên còn những gian lao
Tôi gói cả niềm tự hào trong đó
Tôi là ai ? Những khi mà em hỏi
Tôi, chỉ là một người lính vô danh!








11/28/2017

Vết Châm





Em giữ làm chi những vết châm
Đau thương lệ nhỏ đẫm đêm trường
Đông giá ngoài song, sương hóa thạch
Bóng lẻ cô phòng, vách đối gương...

Nhớ vết châm lòng chạnh vấn vương
Xót xa bi lụy luống u sầu
Chữ tình, chỉ bóng câu qua cửa
Luyến ái, chừng như mưa bóng mây

Đóm lửa tro tàn bay, đã nguội
Nghĩa biển tình sông vùi đáy tim
Thuyền yêu sóng vỗ chìm cuối bể!
Gát mái, xuôi buồm về bến nao?

Bao canh mộng ảo, lắm hư hao
Mấy khắc vầy duyên... áo đã nhàu
Cầm bằng đã trước sau chẳng vẹn
Buông nhé! em! đừng vén vết châm!


đỗlanchy. Nov 272017






11/23/2017

Hoa Kẽm Gai



(quà ThanksGiving 2017 cho chiến hữu tôi và qúy bạn)


Có một loài hoa mọc trên chiến địa
Nở giữa hoang tàn máu lửa điêu linh
Không sắc màu và cũng chẳng dâng hương
Cành lá chắn ngăn giặc tràn cương thổ


Hoa kẽm gai giăng tường thành, lô cốt
Xác cộng nô vắt vẻo héo khô treo
Sinh đất Bắc, vượt đèo cao núi thẳm
Tử trời Nam, vùi thịt nát xương vằm


Lá ngụy trang ta cài trên nón sắt
Ví kẽm gai ràng trách nhiệm trên đầu
Thí mạng mình vì bảo quốc an dân
Biệt phố thị, ngày về không ước hẹn


Quân, cán, chính Cộng- Hòa sa tay giặc
Kiếp ngục tù phải vắt máu khổ sai
Sau thất bại tìm đường mong thoát trại
Kẽm gai xâu, địch siết liệt tay người!!


Giữa nền trời tang trắng khảm mây đen
Chú sẻ nhỏ thương tù, xòe đôi cánh
Trong láng trại ta nhìn chai ánh mắt
Rào kẽm gai thốt nở đóa an bình


Vòng gai nhọn thắt trên vầng trán Chúa
Vì con chiên, gánh chịu nỗi oan khiên
Những người Lính. Dẫu thua cờ sắp sẵn...
Nguyệt Quế Gai- hằn tích gắn trên đầu


thunglũngxámmuàtạơn. Nov222017.dzuylynh







11/19/2017

Rượu Đắng...!




thơ LêPhiô . nhạc&trình bày Dzuy Lynh


Người lính năm xưa đã bạc đầu
Lạc loài viễn xứ... kiếp bèo dâu
Nhớ nhau xuống phố tìm bạn cũ
Rủ ghé Lê-Hùng uống giải sầu!
Bọn mình; một thưở làm lính trận
Súng đạn ba-lô trĩu nặng đôi vai
Tuổi đôi mươi, sá gì đời sương gió?
Vui mộng sông hồ cho thỏa chí trai!
Chắc tay súng nơi tuyến đầu lửa đạn
Ngăn quân thù gieo tang tóc đau thương
Mong quê hương nhà nhà vang tiếng hát
Cho mẹ già, em gái bớt lệ vương... 
Nhưng quê hương vẫn một màu tang tóc
Mảnh chinh y thấm máu bạn, máu thù
Có những lúc dừng quân sau tuyến lửa
Tiễn bạn mình vào chốn nghỉ thiên thu!
Đêm từng đêm dừng chân trên đất địch
Dưới chiến hào đợi giặc lúc trăng lên
Chợt một thoáng mơ về nơi phố thị
Nhớ người yêu, mình thầm khẽ gọi tên...
Rót nữa đi Sơn ly rượu cạn!
Nốc men say sao thấy đắng cay
Đáy cốc thoáng về gương mặt bạn
Những thằng gục chết giữa trùng vây.
Những đồng đội chưa trối đã banh thây!
Để tao được sống đến hôm nay
Run tay mà nhớ mãi bọn mầy
Uống cho say, nâng ly dốc cạn
Gục xuống bàn, tao khóc…nhớ tụi bây!









Đông Sang Lũng Thấp





Gió đuổi lá thu về miên viễn
Bóng chinh nhân nhòa chốn trận tiền
Thôi thì quên chuyện đảo điên
Tay đàn thay súng vui miền tự do

Tuổi thần tiên ta chớ kéo co
Bàn tay cũ bóp cò đã mỏi
Hát lên thay một hồi còi
Xung phong trận mạc; coi mòi đã xưa...

Mây đổ xuống cho vừa lũng thấp
Anh em mình bước thấp bước cao
Tiếng đàn tiếng địch lao xao
Hay là khúc dạo hát rao tuổi già

Còn hát được cứ gào cho đã
Còn tay, còn lướt lả cung thang
Đông sang nhớ thuở tan hàng
Anh em đồng đội rộn ràng thăm nhau

Lễ Tạ Ơn tuần sau, có nhậu?
Bớ Phi Ô với lão Bình Râu!
Đức 5-7-1 ở đâu
Gom bi vầy trận uống nhầu cho vui

Nom hình thấy "nhất hoàng" Sơn trọc
Lão quan hai Lương gốc Lạc Đà
Một tên úy rượu thí bà 
Một chàng hảo tửu thấy là nhào vô...

Tóc, trên mái tựa hồ trơ trụi
Mắt, mơ huyền mờ bụi dương gian
Da, đồi mồi trổ dọc ngang
Hỡi ai chiến hữu: vào hàng nhấn... Like!


dzuylynh.thảovânam Nov182017









11/09/2017

Chỉ Là Sương Khói ...



(với Lê Bình 471. Bùi Thành Long 571. Hùng Võ 972)


ta hát trong đêm trường cô quạnh
tiếng ho đàm khúc khắc âm âm
nén ghì chặc tiếng gào lanh lảnh
mấy mươi năm vong quốc nhục nhằn

ta hát trong vũng đêm heo hút
con dế buồn góp bản hòa âm
chỗ tha hương tận cùng côi cút
dế cùng ta, hai đứa thì thầm

tấm màn máu chiến trường đã khép
chiếc béret sờn bạc ngủ lim dim
treo lủng lẳng áo quan rỉ sét
nhất hoàng mai, năm cánh im lìm

ta hát trong đêm trường hiu hắt
máy vi âm?- điếu thuốc cắm trên môi!
chiếc gạt tàn? cái địa bàn đã nát!
bản đồ xưa, chừng mục rả lâu rồi...

thung lũng thấp pha màu sương khói
tiếng thời gian trộn lục huyền cầm
tàn thuốc rụng thắt thành dấu hỏi!
hay hỏa châu cháy đỏ thâm tâm?

gió lập đông thập thò dốc đá
xúi mặt trời xô ngã đêm đen
lũ chim thức kêu rền giục giã
ngỡ ba quân hòa tiếng loa rền

nắng leo lên đỉnh đồi trước ngõ
sợi tơ đồng thôi hết run run
đám lá thu xúm ngồi chò hỏ
ngập chén cà phê đặc như bùn...


Dzuy Lynh - Nov72017.thung lũng đìu hiu
thứ ba mười chín tháng chín thiếu.lập đông đinh dậu








11/05/2017

Quà Tặng Trong Chiến Tranh

Dzuy Lynh hân hạnh giới thiệu dòng thơ Trần Mộng Tú đến qúy chiến hữu và các bạn.


Trần Mộng Tú - Nhà thơ nữ hải ngoại

Có thể nói Trần Mộng Tú là nhà thơ nữ được biết đến nhiều nhất ở hải ngoại.

Ngôn ngữ thơ Trần Mộng Tú chuẩn mực, giống như ngôn ngữ của một nhà giáo, cân nhắc từng lời mình buông ra. Dù vậy, nhà thơ vẫn không giấu được một khối tình cảm đầy ắp ở bên trong. Ðầy mà không tràn. Tình yêu cũng chuẩn mực như chính ngôn ngữ của cô; hay đúng hơn, ngôn ngữ đã được chuẩn mực hóa như tình yêu của cô: vừa phải, chừng mức, nhưng không kém vẻ sâu sắc, ý vị.

Thơ Trần Mộng Tú là thơ tình. Thứ tình rất keo sơn, thủy chung. Thứ tình bất tận. Tình yêu quê hương. Tình yêu gia đình. Tình yêu đôi lứa và đặc biệt, tình yêu đối với cuộc đời, dù với bao cay đắng, phũ phàng. Trần Mộng Tú luôn ca tụng lẽ thiện và niềm hạnh phúc chung cho con người, nhưng không thù ghét cái ác, người ác. Thơ cô là biểu tượng lòng bao dung tha thứ của một người mẹ, một người chị, một người em gái, mở rộng vòng tay đối với những sai lầm, man trá, tàn ác...

(Trích lời bình từ gsnguyenxuanhoang/nxh-tran-mong-tu
nguồn: https://sites.google.com/site/gsnguyenxuanhoang/nxh-tran-mong-tu)


***




thơ Trần Mộng Tú - nhạc & trình bày Dzuy Lynh


Em tặng anh hoa hồng
Chôn trong lòng huyệt mới
Em tặng anh áo cưới
Phủ trên nấm mồ xanh
Anh tặng em bội tinh
Kèm với ngôi sao bạc
Chiếc hoa mai mầu vàng
Chưa đeo còn sáng bóng
Em tặng anh tuổi ngọc
Của những ngày yêu nhau
Đã chết ngay từ lúc
Em nhận được tin sầu
Anh tặng em mùi máu
Trên áo trận sa trường
Máu anh và máu địch
Xin em cùng xót thương
Em tặng anh mây vương
Mắt em ngày tháng hạ
Em tặng anh đông giá
Giữa tuổi xuân cuộc đời
Anh tặng môi không cười
Anh tặng tay không nắm
Anh tặng mắt không nhìn
Một hình hài bất động
Anh muôn vàn tạ lỗi
Xin hẹn em kiếp sau
Mảnh đạn này em giữ
Làm di vật tìm nhau.



7.1969