12/30/2017

Ngỡ Lá Mai Là Ngàn Cánh Hạc






Cuối năm buồn, trẩy lá Mai
Thả bay trong tiết Đông khai muộn màng
Nhớ quê lệ ứa hai hàng
Tha hương thương Mẹ võ vàng phương xa!

Mấy mươi năm Tết, qua rồi
Trở trăn tấc dạ bồi hồi tâm can
Bóc tờ lịch báo mùa sang
Tháng mười hai Bính Thân choàng,vét năm!

Tết Tây dương mắc võng nằm
Mồng hai tháng Chạp ngóng... tằm nhả tơ?
Nhện giăng thư án mịt mờ!
Tơ tằm, tơ nhện lượn lờ hư không...

Dõi theo chiếc lá Mai trông
Nắng xòe ngũ sắc cầu vồng trổ hoa
Ngỡ ngàn cánh hạc bay qua
Hồn nương theo lá Mai mà vọng tâm

Trước bàn thiên khấn nguyện thầm
Hồn thiêng sông núi độ mầm uyên nguyên
Lá Mai trẩy, giũ muộn phiền
Cho ngàn cánh hạc về miền như nhiên...


dzuy lynh - thảovânam.hoànghoalũng.thứsáunămbínhthânthángmườihai(đủ)













Xá Lợi Lưu Ly - Mồ Tử Sĩ



(tặng Út Khiết & Binh chủng Mũ Nâu cùng hậu duệ)


Đê đầu đảnh lễ đấng chí tôn
Cho con vay chữ điếu oan hồn
Tráng sĩ thây không vùi Dịch thủy
Nương hồn an trú ngọc lưu ly

Biệt Động Quân máu nhuộm quân kỳ
An Lộc địa, danh ghi chiến sử
Kẻ còn thở sa vòng lao lý
Người tắt hơi mộ chí chưa ghi

Xá lợi lưu ly- mồ tử sĩ
Mối đùn cốt nhục dị hình nhơn
Ba viên gạch đất hờn chưa ngậm
Chưng cất u hồn tẩm khí thiêng

Viên gạch đầu tiên ghi Tổ Quốc
Danh Dự khắc sâu thỏi thứ hai
Trách Nhiệm in miếng gạch thứ ba
Xương, mối đùn cốt Cha huyết Mẹ...

Ba mươi tháng Chạp nơi đất khách
Khói thuốc đùn quanh tách cà phê
Ngồi nghe tàn tích thằng em kể
An Lộc ơi! ta làm sao về?

Lang bạt giang hồ tóc muối pha
Xếp gươm gác súng xó kẹt nhà
Tráng sĩ ta hề qua bến cạn
Câu thề còn rớt lại quan san

Thung lũng sương loang sầu quạnh quẽ
Nhớ anh em, nhớ lắm quê nhà
Dâng lên chư Phật hương ba thẻ
Độ hồn tử sĩ biệt luân xa...


hoànghoalũng.chínhđôngđinhdậu.Dec302017.dzuy lynh


Ghi chú: Photo & comment by Facebooker Nguyễn Thanh Khiết:
" 29-11-2011 Đúng 7g:44'. UK tế cáo đất trời làm lễ động thổ xây ngôi mộ chung cho 51 BĐQ tại An Lộc Mộ Chí. để tháo cùm cho những đàn anh đã hy sinh và bỏ xác trên chiến trường An Lộc khi nắm xương tàn từng người một sau thời gian bị kiên giam chỉ còn lại như thế này( mối mọt đùn kín nắm xương tàn của một tử sĩ) "










12/25/2017

Thương Quá Việt Nam Ơi!




tên đất nước bây giờ viết chữ không hoa
là cương thổ nam phương sau lưng ta bỏ lại
bởi quê mình không còn có những mùa hoa
duy chỉ có mỗi mùa đông là bất tận
và nước "Việt-Nam tôi" trần thân vật vã.
phải chăng đang trả quả vô nhân?

cốc cà phê thốt nhiên đông cứng
khói thuốc ngưng chẳng thiết bay lên
thung lũng thấp mây đen úp xuống
cho nỗi đau tuôn chảy ngập tràn
bởi ta người máu đỏ da vàng
đồng bào ta cùng họ Hồng Bàng
nên chẳng thể không sớt san thống khổ...

con khỉ nhỏ Mậu Thân ngồi chò hõ
quấn chăn bông nhuộm đỏ máu cố đô
từ dạo bỏ hang hồ ổ qụa
hối hận chưa tội cõng rắn cắn gà nhà?

Bão Tembin ơi, cớ sao nghiệt ngã
trút lên đầu, ăn vạ khốn lê dân?
mùa giáng sinh ấu chúa xuống hồng trần
quên ban phước cho người sa cơ lỡ vận
xin bão dữ đánh sập bao biệt phủ
của những phường bán nước buôn dân
Tembin nhớ ghé hang bày xác thối
đập tan hoang nhúm cốt qủy nát nhừ!

mẹ chở con đến trường, mua dăm chữ
giữa bão bùng giông tố chơi vơi
chữ bây giờ không còn nữa con ơi!
tiếng Việt Thường chừ đã qúa xa xưa
con chịu khó học tiếng tàu hán+g vậy!
bao nylon thay chiếc áo đi mưa
văn minh cao ngất ngưỡng đến mứa thừa
dân tộc ta sung sướng mấy cho vừa
Từ độ nước Nam đã đổi dòng chảy ngược!

nơi viễn phương xin thắp ngọn tâm hương
lòng thương xót những đời thường cơ cực
ta ngồi đây viết những giòng ray rứt
gửi đến quê xưa một ít chữ chia buồn...

thunglũngtìnhyêu Dec 242017. đỗlanchy









12/15/2017

Anh Kể Em Nghe.





Em ngồi xuống đây! Ngồi nghe anh kể...
Nghe xong rồi, em sẽ hết mê thôi.
Anh thương em từ thuở mới nằm nôi.
Chớ vội tin. Có thể là nói dối!

Để anh nói em nghe điều rất thật.
Dân nhà binh lây lất kiếp không nhà.
Giao thông hào, công sự ấy quê cha.
Rừng, núi, biển, truông, hồ là đất mẹ.

Ngày Hạ đỏ, tiếng ve là đạn réo.
Hỏa châu đêm treo xác phượng trời hồng.
Giáng Sinh về, anh mới biết lập Đông.
Mai rừng nở, chợt hay vào Xuân mới!

Nhận khăn thêu, thư em... lòng phơi phới.
Mẹ gửi qùa, cả trung đội lệ rơi!
Mở bi đông rượu đế mời binh sĩ.
Mấy thầy trò vui thế mấy khi nào.

Rau tàu bay ăn mất máu xanh xao.
Khô dây nịt quơ quào nào no đủ?
Nhơi gạo sấy nước ao tù cát sạn.
Chốn sa tràng gian khổ biết ai than!

Máy truyền tin *"bẻ cổ vịt, sang ngang".
Báo thẩm quyền con cái đã lên đàng.
Mấy thằng nhỏ xin ông thầy nán chút!
Cá tùm lum, bắt chấm mút nghen thầy?

Tao nói trước, làm sao kệ tụi bây.
Hành quân trễ, cả thầy trò ăn đục!
Cá lâu ngày trốn hố bom lúc nhúc
Lính xưa nay phạm sát giới quen rồi...

Lính văn phòng, như công chức mà thôi.
Lính tác chiến, thiệt quả là đáng tội.
Sinh mệnh như ngọn đèn treo trước bão.
Bờ tử sinh qua lại đã bao lần?

Anh kể tiếp em nghe thôi đừng giận!
Cánh thư, khăn... anh "hóa kiếp" ven rừng.
Bứt lá rừng, "mài" riết cũng khó ưng.
Em thông cảm, chớ hờn rưng rức khóc!

Cám ơn Cha đã cho con ăn học.
Nhớ ơn Mẹ nuôi thằng nhóc nên người.
Cám ơn Thầy khai mở trí tâm con.
Ơn Em nữa... đã ngồi nghe... anh kể.


hoànghoalũngDec132017.hàndạlữ.


*

1. Ghi chú thành ngữ: *"bẻ cổ vịt, sang ngang" là một trong những ám danh đàm thoại truyền tin không có trong bảng mật mã. Có nghĩa là vặn cần nút thêm một nấc trên máy truyền tin PRC25 về tay phải, qua tần số khác để nói chuyện riêng tư. Có thể ở tần số này CSBV nghe lén giải mã được, nhưng vô hại. Đây cũng là một cách chúng tôi đánh lừa VC khi cảm thấy bị chúng theo dõi cuộc điện đàm nội bộ lúc đang hành quân.
2. Ghi chú photo : Hình ảnh 2 người lính TQLC Tiểu đoàn 1 Quái Điểu bắt cá bằng tay (mưu sinh thoát hiểm) trong cuộc hành quân tại Rừng U Minh (năm 1969?) trong lúc đơn vị bị kẹt tiếp tế lương thực.









Chiều Viễn Xứ





chiều tà văng vẳng tiếng thu không
héo hắt bên sông giọt nắng vàng
cánh vạc kêu sương khàn khản đặc
lữ khách trông vời dạ sắt se
viễn xứ tha hương sầu quạnh quẽ
quê nhà xa lắc biết về đâu
xếp mảnh lam y thời mạt pháp
hồn treo lơ lửng gác chuông chiều


thunglũngchiềuđông Dec122017.đỗlanchy








12/03/2017

Tuyết Trắng Paris





sáng đặc quánh sương.
quán cà phê Lính.
trống vắng ghế bàn.
chiến hữu lưa thưa
thung lũng đang chờ dứt những cơn mưa
thuốc lá. rượu vang chai thừa một nửa...

...ghé Melbourne thăm thằng bạn ngày xưa
nghe Hồn Việt kể Paris tuyết đổ
hoa tuyết rơi rơi thành đô phố chợ
Notre- Dame thiếu vắng dáng thằng Gù

chợt nhớ quê nhà nghe hồn chết điếng
sao tuyết không rơi phủ huyệt anh em
đêm nghĩa trang buồn tiếng dế triền miên
hay hồn tử sĩ than bên mộ chí

Cali mùa Đông thiếu người tri kỷ
hiu quạnh.
muốn mình hóa tuyết Paris!
gần hết đời người chưa một lần đi
thăm những cánh chim di miền viễn xứ

Sydney còn mấy thằng em năm cũ
từ dạo tan hàng biền biệt thiên thu
những muốn rủ nhau xuôi vùng cố lý
thắp nén hương cho Quảng Trị điêu tàn

Paris mùa này tuyết đổ mang mang
chống súng thay chèo, dong thuyền sang đấy
chở khẳm anh em, những thằng đã gãy
Bình, Đạt, Lan Phi, lão Qụa Rùa gầy...

tuyết trắng...
đậu trên đầu ta, tóc trắng!
chuyện ngày xưa.
thôi! khua khoắng mà chi?
đất lạ người dưng có gì đâu để nhớ
có.
em.
Paris nhòa nhoẹt ánh điện mờ...


hàndạlữ. Dec 12017








11/29/2017

Tôi Là Ai?



thơ Lan Phi . nhạc & trình bày Dzuy Lynh
album Phía Sau Lưng Cuộc Chiến


Tôi là ai ? Một người lính vô danh
Quên năm tháng trong quân hành vất vả
Súng đạn ba lô chiến trường bụi đỏ
Áo trận giày saut lầy lội mưa rừng
Thương quá người em gái Thượng rưng rưng
Bỏ bản bỏ rừng một chiều chạy giặc
Tôi là ai ? Sao thấy cay trong mắt
Khi gói xác bạn mình trong tấm áo Poncho
Tôi là ai ? Chiều biên giới hư vô
Em rừng núi lõa lồ bên lô cốt
Giọt mưa rơi trên nắp hầm nặng hột
Ánh sáng hỏa châu ủ dột lúc đêm về
Tôi là ai ? Lính chưa một hẹn thề
Chưa rón rén biết một lần tay nắm
Em gái hậu phương ở nơi nào xa lắm
Một cánh thư xuân thương lắm nghĩa đồng bào
Bởi còn giặc thù nên còn những gian lao
Tôi gói cả niềm tự hào trong đó
Tôi là ai ? Những khi mà em hỏi
Tôi, chỉ là một người lính vô danh!








11/28/2017

Vết Châm





Em giữ làm chi những vết châm
Đau thương lệ nhỏ đẫm đêm trường
Đông giá ngoài song, sương hóa thạch
Bóng lẻ cô phòng, vách đối gương...

Nhớ vết châm lòng chạnh vấn vương
Xót xa bi lụy luống u sầu
Chữ tình, chỉ bóng câu qua cửa
Luyến ái, chừng như mưa bóng mây

Đóm lửa tro tàn bay, đã nguội
Nghĩa biển tình sông vùi đáy tim
Thuyền yêu sóng vỗ chìm cuối bể!
Gát mái, xuôi buồm về bến nao?

Bao canh mộng ảo, lắm hư hao
Mấy khắc vầy duyên... áo đã nhàu
Cầm bằng đã trước sau chẳng vẹn
Buông nhé! em! đừng vén vết châm!


đỗlanchy. Nov 272017






11/23/2017

Hoa Kẽm Gai



(quà ThanksGiving 2017 cho chiến hữu tôi và qúy bạn)


Có một loài hoa mọc trên chiến địa
Nở giữa hoang tàn máu lửa điêu linh
Không sắc màu và cũng chẳng dâng hương
Cành lá chắn ngăn giặc tràn cương thổ


Hoa kẽm gai giăng tường thành, lô cốt
Xác cộng nô vắt vẻo héo khô treo
Sinh đất Bắc, vượt đèo cao núi thẳm
Tử trời Nam, vùi thịt nát xương vằm


Lá ngụy trang ta cài trên nón sắt
Ví kẽm gai ràng trách nhiệm trên đầu
Thí mạng mình vì bảo quốc an dân
Biệt phố thị, ngày về không ước hẹn


Quân, cán, chính Cộng- Hòa sa tay giặc
Kiếp ngục tù phải vắt máu khổ sai
Sau thất bại tìm đường mong thoát trại
Kẽm gai xâu, địch siết liệt tay người!!


Giữa nền trời tang trắng khảm mây đen
Chú sẻ nhỏ thương tù, xòe đôi cánh
Trong láng trại ta nhìn chai ánh mắt
Rào kẽm gai thốt nở đóa an bình


Vòng gai nhọn thắt trên vầng trán Chúa
Vì con chiên, gánh chịu nỗi oan khiên
Những người Lính. Dẫu thua cờ sắp sẵn...
Nguyệt Quế Gai- hằn tích gắn trên đầu


thunglũngxámmuàtạơn. Nov222017.dzuylynh







11/19/2017

Rượu Đắng...!




thơ LêPhiô . nhạc&trình bày Dzuy Lynh


Người lính năm xưa đã bạc đầu
Lạc loài viễn xứ... kiếp bèo dâu
Nhớ nhau xuống phố tìm bạn cũ
Rủ ghé Lê-Hùng uống giải sầu!
Bọn mình; một thưở làm lính trận
Súng đạn ba-lô trĩu nặng đôi vai
Tuổi đôi mươi, sá gì đời sương gió?
Vui mộng sông hồ cho thỏa chí trai!
Chắc tay súng nơi tuyến đầu lửa đạn
Ngăn quân thù gieo tang tóc đau thương
Mong quê hương nhà nhà vang tiếng hát
Cho mẹ già, em gái bớt lệ vương... 
Nhưng quê hương vẫn một màu tang tóc
Mảnh chinh y thấm máu bạn, máu thù
Có những lúc dừng quân sau tuyến lửa
Tiễn bạn mình vào chốn nghỉ thiên thu!
Đêm từng đêm dừng chân trên đất địch
Dưới chiến hào đợi giặc lúc trăng lên
Chợt một thoáng mơ về nơi phố thị
Nhớ người yêu, mình thầm khẽ gọi tên...
Rót nữa đi Sơn ly rượu cạn!
Nốc men say sao thấy đắng cay
Đáy cốc thoáng về gương mặt bạn
Những thằng gục chết giữa trùng vây.
Những đồng đội chưa trối đã banh thây!
Để tao được sống đến hôm nay
Run tay mà nhớ mãi bọn mầy
Uống cho say, nâng ly dốc cạn
Gục xuống bàn, tao khóc…nhớ tụi bây!









Đông Sang Lũng Thấp





Gió đuổi lá thu về miên viễn
Bóng chinh nhân nhòa chốn trận tiền
Thôi thì quên chuyện đảo điên
Tay đàn thay súng vui miền tự do

Tuổi thần tiên ta chớ kéo co
Bàn tay cũ bóp cò đã mỏi
Hát lên thay một hồi còi
Xung phong trận mạc; coi mòi đã xưa...

Mây đổ xuống cho vừa lũng thấp
Anh em mình bước thấp bước cao
Tiếng đàn tiếng địch lao xao
Hay là khúc dạo hát rao tuổi già

Còn hát được cứ gào cho đã
Còn tay, còn lướt lả cung thang
Đông sang nhớ thuở tan hàng
Anh em đồng đội rộn ràng thăm nhau

Lễ Tạ Ơn tuần sau, có nhậu?
Bớ Phi Ô với lão Bình Râu!
Đức 5-7-1 ở đâu
Gom bi vầy trận uống nhầu cho vui

Nom hình thấy "nhất hoàng" Sơn trọc
Lão quan hai Lương gốc Lạc Đà
Một tên úy rượu thí bà 
Một chàng hảo tửu thấy là nhào vô...

Tóc, trên mái tựa hồ trơ trụi
Mắt, mơ huyền mờ bụi dương gian
Da, đồi mồi trổ dọc ngang
Hỡi ai chiến hữu: vào hàng nhấn... Like!


dzuylynh.thảovânam Nov182017









11/09/2017

Chỉ Là Sương Khói ...



(với Lê Bình 471. Bùi Thành Long 571. Hùng Võ 972)


ta hát trong đêm trường cô quạnh
tiếng ho đàm khúc khắc âm âm
nén ghì chặc tiếng gào lanh lảnh
mấy mươi năm vong quốc nhục nhằn

ta hát trong vũng đêm heo hút
con dế buồn góp bản hòa âm
chỗ tha hương tận cùng côi cút
dế cùng ta, hai đứa thì thầm

tấm màn máu chiến trường đã khép
chiếc béret sờn bạc ngủ lim dim
treo lủng lẳng áo quan rỉ sét
nhất hoàng mai, năm cánh im lìm

ta hát trong đêm trường hiu hắt
máy vi âm?- điếu thuốc cắm trên môi!
chiếc gạt tàn? cái địa bàn đã nát!
bản đồ xưa, chừng mục rả lâu rồi...

thung lũng thấp pha màu sương khói
tiếng thời gian trộn lục huyền cầm
tàn thuốc rụng thắt thành dấu hỏi!
hay hỏa châu cháy đỏ thâm tâm?

gió lập đông thập thò dốc đá
xúi mặt trời xô ngã đêm đen
lũ chim thức kêu rền giục giã
ngỡ ba quân hòa tiếng loa rền

nắng leo lên đỉnh đồi trước ngõ
sợi tơ đồng thôi hết run run
đám lá thu xúm ngồi chò hỏ
ngập chén cà phê đặc như bùn...


Dzuy Lynh - Nov72017.thung lũng đìu hiu
thứ ba mười chín tháng chín thiếu.lập đông đinh dậu








11/05/2017

Quà Tặng Trong Chiến Tranh

Dzuy Lynh hân hạnh giới thiệu dòng thơ Trần Mộng Tú đến qúy chiến hữu và các bạn.


Trần Mộng Tú - Nhà thơ nữ hải ngoại

Có thể nói Trần Mộng Tú là nhà thơ nữ được biết đến nhiều nhất ở hải ngoại.

Ngôn ngữ thơ Trần Mộng Tú chuẩn mực, giống như ngôn ngữ của một nhà giáo, cân nhắc từng lời mình buông ra. Dù vậy, nhà thơ vẫn không giấu được một khối tình cảm đầy ắp ở bên trong. Ðầy mà không tràn. Tình yêu cũng chuẩn mực như chính ngôn ngữ của cô; hay đúng hơn, ngôn ngữ đã được chuẩn mực hóa như tình yêu của cô: vừa phải, chừng mức, nhưng không kém vẻ sâu sắc, ý vị.

Thơ Trần Mộng Tú là thơ tình. Thứ tình rất keo sơn, thủy chung. Thứ tình bất tận. Tình yêu quê hương. Tình yêu gia đình. Tình yêu đôi lứa và đặc biệt, tình yêu đối với cuộc đời, dù với bao cay đắng, phũ phàng. Trần Mộng Tú luôn ca tụng lẽ thiện và niềm hạnh phúc chung cho con người, nhưng không thù ghét cái ác, người ác. Thơ cô là biểu tượng lòng bao dung tha thứ của một người mẹ, một người chị, một người em gái, mở rộng vòng tay đối với những sai lầm, man trá, tàn ác...

(Trích lời bình từ gsnguyenxuanhoang/nxh-tran-mong-tu
nguồn: https://sites.google.com/site/gsnguyenxuanhoang/nxh-tran-mong-tu)


***




thơ Trần Mộng Tú - nhạc & trình bày Dzuy Lynh


Em tặng anh hoa hồng
Chôn trong lòng huyệt mới
Em tặng anh áo cưới
Phủ trên nấm mồ xanh
Anh tặng em bội tinh
Kèm với ngôi sao bạc
Chiếc hoa mai mầu vàng
Chưa đeo còn sáng bóng
Em tặng anh tuổi ngọc
Của những ngày yêu nhau
Đã chết ngay từ lúc
Em nhận được tin sầu
Anh tặng em mùi máu
Trên áo trận sa trường
Máu anh và máu địch
Xin em cùng xót thương
Em tặng anh mây vương
Mắt em ngày tháng hạ
Em tặng anh đông giá
Giữa tuổi xuân cuộc đời
Anh tặng môi không cười
Anh tặng tay không nắm
Anh tặng mắt không nhìn
Một hình hài bất động
Anh muôn vàn tạ lỗi
Xin hẹn em kiếp sau
Mảnh đạn này em giữ
Làm di vật tìm nhau.



7.1969








10/25/2017

Tấm Thẻ Bài Cho Em



(cho người về sau cuộc chiến)


Anh còn hai tấm thẻ bài
Nửa treo giá nhạc, nửa cài án thơ
Nửa cho em với con thơ 
Nửa làm phao, níu đôi bờ tử sinh

Gần xong một cuộc hành trình
Sao còn quay quắt một mình trong đêm
Còn đâu chân cứng đá mềm
Tuổi xanh úa vữa mục thềm rêu phong

Em về như một cơn dông
Đem hương lúa phả cánh đồng lưu vong
Chúng ta... bầy cá ròng ròng
Đám con lạc mẹ giữa giòng tha phương

Nhiễu điều phủ lấy giá gương*
Phận thân mất nước phải thương nhau cùng
Thẻ bài khắc nỗi đau chung
Xin ai chớ nỡ treo khung bệ thờ

Thẻ bài - xương trắng mài thơ
Ứa giai điệu máu - chưa mờ thời gian
Nhắc bao chiến tích vẻ vang
Đừng quên một thuở dọc ngang trận tiền

Vui tình phu phụ đoàn viên
Buồn đồng đội, chốn đảo điên quê nhà
Mai này anh có đi xa
Thẻ Bài em cất làm quà cho con...


* Ca dao Việt Nam
Dzuy Lynh .Oct242017










10/23/2017

Có Bao Giờ Chốn Cũ Một Lần Thăm.





Mấy mươi năm... dễ chừng non nửa kiếp!
Biết có về thăm cho kịp một lần?
Đỉnh Phượng Hoàng, Ái Tử, Động Ông Đô
Nơi giặc Bắc chọn làm Trường Sơn mộ

Ngày, Barbara gió Lào tô rát mặt
Thạch Hãn đêm, phiên gác lạnh cắt da
Thư cho em dưới ánh hỏa châu sa
Gởi thương nhớ chốn đèn hoa phố thị

Một thuở kiêu hùng đi khoác chinh y
Xoải cánh chim ưng vạn lý muôn trùng
Lính mũ xanh mình sống hùng sống mạnh
Nhưng sống lâu như... sợi chỉ treo mành!

Bích La thôn lúa đương mùa giáp hạt
Cồn Hải Lăng nắng bỏng rát chân ai
Đêm, rạch cát nhặt thẻ bài đồng đội
Mảnh Poncho, hôi hổi ngậm hơi người

O gái Huế xuôi thuyền hò mái đẩy
Sen Tịnh Tâm... hương ngực dậy xuân thì
Ta phải nào sĩ tử đáo Kinh thi
Người lính trẻ áo rằn ri bệt sóng

Sim tím Phong Điền ngỡ môi em mọng
Biết khi mô về thăm, thỏa chờ mong
Đứng Hải Vân đèo hồn vọng Lăng Cô
Ta khóc bạn vùi thây mồ Thường Đức

Dưới Ngũ Hành Sơn, biển đen như mực
Bọt sóng Sơn Trà thao thức cùng ta
Thủy táng anh hùng Cọp Biển, lệ sa
Tan tác bi thương chan hòa máu mắt

Thung lũng vàng thu sầu chan đắng mật
Men say chiều vây chất ngất hồn ta
Mơ ngày về non nước rộ mùa hoa
Người lính trẻ đang già nơi đất lạ...


Dzuy Lynh - Django Thần Ưng 1
Đinh Dậu.Hoàng Hoa Lũng. Oct222017








10/17/2017

Trong Anh



Thơ Thương Giang . Nhạc & trình bày Dzuy Lynh
Album Biển Cạn


Hãy lắng nghe...
Hãy lắng nghe biển kể chuyện trong đêm.
Biển kể chuyện trong đêm, và lời tình tự.
Biển ngàn năm không ngủ.
Biển ngàn năm ôm nhớ mong cồn cào.
Chẳng dấu mình qua con sóng khát khao.
Cứ ào ạt xô vào bờ cát trắng.
Cứ ào ạt xô vào bờ cát trắng...
Sau mệt nhoài biển tĩnh lặng trầm tư.
Giữa đại dương nghe trống vắng cô đơn.
Gió vẫn thổi vi vút rặng thùy dương.
Ánh trăng trong sáng như gương lấp lánh.
Đêm trước biển hoang vu cơn gió lạnh.
Mơ người về ôm trong cánh tay anh.
Mơ người về ôm trong cánh tay anh...








10/15/2017

Hương Đêm





đêm nửa giấc ra thềm đốt thuốc
cốc cà phê giá buốt trên tay
nhân gian đương giấc ngủ say
mình ta với lọn gió may. một mình
mòn mỏi đợi bình minh thức giấc
ủ ê đằm mật thất vô minh
đêm thu mặc mặc lặng thinh 
thoảng đưa trong gió hương quỳnh mang mang
hạ huyền trăng muộn màng chưa tỏ
thương đóa quỳnh vò vỏ cô đơn
biết ai thổn thức nguồn cơn
hương đêm nương cánh gió vờn thinh không...


dzuy lynh. Oct 15. nửa đêm chờ sáng











Lẻ Bạn




thơ Trần Tuấn . nhạc & trình bày Dzuy Lynh


Tiếng con chim lẻ bạn kêu chiều
Ơi... buồn ơi...
Buồn liêu xiêu dáng núi,
Buồn rũ rượi giòng trôi, 
Buồn vàng hoe sắc lá,
Buồn nhão nhoẹt mây trời...
Tiếng con chim lẻ bạn kêu chiều
Ơi... buồn ơi...
Buồn đi đi, đến đến
Quanh quẩn chỗ ta ngồi, 
Buồn nhũn nhàu chăn chiếu,
Buồn đắng chát vành môi...
Tiếng con chim lẻ bạn kêu chiều
Ơi... buồn ơi...
Buồn phai men chung rượu, 
Buồn nhạt thếch vần thơ, 
Buồn quyện vào sương khói 
Chẳng chịu vào hư vô.
Tiếng con chim lẻ bạn kêu chiều
Ơi... buồn ơi... 
Ruột ta đau đã chín
Chiều ơi! buồn chín chiều...
Tiếng con chim lẻ bạn kêu chiều
Ơi buồn ơi!










10/04/2017

Mong Manh




Sáng tác & trình bày Dzuy Lynh 


Heo may lùa chiếc lá về cuối góc trời
Sương đêm lạnh buốt rót xuống đôi bờ vai
Hạnh phúc như giấc mơ em cầm trên tay
Như khói sương lững lờ chân mây...
Ra đi, người chiến sĩ hẹn chẳng quay về
Biên khu từng lá úa đã bao mùa qua
Rừng hát nâng bước chân anh hành quân xa
Sông suối reo khải hoàn hoan ca 
Những xót xa một thời vẫn hằn đọng trong tim
Những môi hôn vụng về một chiều cuối sân ga
Có hay đâu một lần là chia xa mãi mãi
Có mai sau gặp lại dù vẫn biết mong manh?
Đêm thâu, ngọn bấc hắt mờ bóng chinh phụ
Mưa thu lạnh buốt xát mòn nỗi mong chồng
Trăng soi còn ngỡ bóng ai về bên song
Người chiến sĩ nay đà thân vong...

Mong manh từng chiếc lá vàng úa buông cành
Mong manh là nỗi nhớ chợt đến bên mành
Héo hắt màu dĩ vãng nhạt vách thời gian
Giọt nước mắt riêng mình em mang...








9/23/2017

Mắt Em Là Nơi Giữ Tình Nhau



thơ Linh Vũ / nhạc & trình bày Dzuy Lynh
album Tiếng Chim Mặt Trời


Chẳng phải em biết mặt trời biết khóc
Mà lời buồn mòn vết chân nhau
Giọt lệ vô tình đem giấu chẳng lạnh lùng
Nguyệt nhật đẩy xô nhau
Trong đêm sâu hôn mê ly cà phê đen đắng
Ngày mai chia đời đắng ngọt vẫn cầm tay
Chẳng phải em làm mây ở lại
Chẳng phải ta ngơ ngác hững hờ
Thôi thì em chẳng chờ thời gian trút ngược
Tháng ngày còn anh cất nửa vầng trăng
Đêm bất tận vòng cong như cỏ lá
Chẳng mong gì đuổi gió mang đời lên
Mang đời lên đổ ngập chốn nhân gian
Thôi thì thôi tình cạn như đêm
Cốc cà phê vĩa hè trong mắt
Mắt em là nơi giữ tình nhau








9/17/2017

Quảng Trị thành hoài cổ

15/9/1972 - 15/9/2017 - 45 NĂM TQLC TÁI CHIẾM CỔ THÀNH QUẢNG TRỊ







Bốn mươi lăm năm, gần nửa non thế kỷ
Mười tám tuổi đời ta khoác nếp chinh y
Tuổi trẻ hiên ngang bước vào đời binh bị
Xếp áo thư sinh, đi giành lại biên thùy

Đinh Công Tráng, tiền nhân xây thành đắp lũy
Bảo vệ sơn hà, ngăn bước giặc xâm lăng
Xương trắng máu đào nung nghìn vạn chiến công
Mỗi viên gạch đã là một trang huyết sử

Ta hậu bối nguyện xả thân đi gìn giữ
Từng cọng rơm, từng ngọn cỏ đất cha ông
Giặc cộng xâm lăng mang tham vọng cuồng ngông
Vượt tuyến vô Nam, gây chiến chinh khói lửa

"Chiếc bánh Trung Thu" - Cổ Thành chia hai nửa
Nửa Thần Ưng, nửa Sói Biển xẻ chia nhau
Năm mươi mốt ngày bạn cùng ta mửa máu
Năm mươi đêm cùng thức trắng suốt canh chày

Bốn mươi lăm năm, nhanh như tia chớp nháy
Cổ Thành ơi! ta nhớ quá ngọn cờ bay
Bao cán binh Bắc Việt vùi bấy xác thây
Bao đồng đội ra đi không ngày trở lại

Chín Tiểu Đoàn Cọp Biển đánh xa luân chiến
Dẫu bốn lần hơn, quân địch cũng phát điên
Thần Tiễn, Nỏ Thần, Lôi Hỏa pháo triền miên
Thiết Giáp, Không Quân lao mình ra trận tuyến

"Quảng Trị thịt băm" đã đi vào huyền thoại
Bốn mươi lăm năm, cả một chặng đường dài
Đã bấy Thu qua lòng vẫn thấy u hoài!
Biết đến bao giờ trở lại một lần thăm?

Ta đã ngẫng mặt bước chân vào quân sử
Nay cõng trên lưng hưng phế lẫn điêu tàn
Đất đá thành xưa cuốn theo giòng Thạch Hãn
Quảng Trị năm nào ký ức dạ hoài mang


Sept 15 2017 dzuy lynh - chiều nhớ về Quảng Trị













9/14/2017

Biển Chiều





Ly hương mấy mươi năm biền biệt
Cố quận ơi thê thiết trông vời
Bên biển chiều dõi mắt xa khơi
Nghe sóng vỗ ru hời quạnh quẽ

Em ngồi xuống bên anh rất khẽ
Biển tịnh yên lặng lẽ ngọn triều
Đủ nghe làn tóc phả hương yêu
Chút hạnh phúc một chiều viễn xứ

Anh đã lỡ một đời du tử
Trót mang thân lữ thứ tha hương
Vó câu qua bao cuộc hí trường
Vẫn chưa dứt vấn vương chiến địa

Ráng chiều pha mây vàng sắc tía
Là bóng cờ đại nghĩa tung bay
Mình bên nhau cho trọn vòng tay
Mơ cố quốc có ngày trở lại

Hòang hôn nhuộm nỗi sầu tê tái
Vầng dương soi nước Việt di hài
Biển chiều còn ngân mãi âm ba
Khóc điệp khúc sơn hà qúa vãng...


dzuy lynh. Sept 12 2017







9/11/2017

Văn Tế Ngày Mưa



Nguyễn Thanh Khiết / Dzuy Lynh


Hỡi hồn oan Bình Long - An Lộc
Hỡi vong linh chết rửa - Cổ Thành
trong chiến chinh bỏ cả tuổi xanh
về đây cạn một chung hận cũ
Người giữ nước - nước này sắp mất
người giữ thành - thành quách tiêu tan
xưa biển đông một cõi giang san
nay bờ ải rơi vào tay giặc
Hỡi hồn oan phất phơ còn lại
từ Nam Quan tới tận Cà Mau
đau chăng hỡi xương trắng rừng cao!
chết - chết cho núi sông tồn tại
Tháng bảy lê thê mưa ngâu rớt
lũ cô hồn - chẳng đất dung thân
rách tả tơi lê bước chân trần 
trên thành quách - tàn tro đã lạnh
Hỡi lá rừng - bom nung vàng cháy 
hỡi mồ chôn lấp vội bên đường
hỡi chiến y vứt bỏ đoạn trường
hỡi đao kiếm gãy ngày chiến bại
Này văn tế chúng sinh thập loại
gom về tụng niệm một hồi kinh
tháng bảy mưa qua xót chút tình
ê a khóc cho hồn tử sĩ














8/27/2017

Sợi Tóc

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


Nhạc & trình bày Dzuy Lynh
Album Theo Dấu Thời Gian


Là chim thì chim phải hót
Là lá thì lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không trả
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình...
Em nợ anh. Em nợ anh một đời
Lời yêu thương gian dối
Em, em nợ anh một lần
Thời con gái đi qua, lời yêu vẫn chưa trao
Sợi tóc vướng chân nhau mệt nhoài
Chờ nhau vầng trăng đã khuyết
Sợi tóc đã chẻ làm đôi
Tóc nâu đã bạc mái đầu
Hết rồi ... chẳng nợ gì nhau
Sắc không có nghĩa gì đâu...








8/21/2017

Bóng Lam Y





mười năm không viết thiền ca
đèn tâm trí huệ xem ra đã mờ
rong chơi trong cõi tình thơ
xếp lam y cất, mà mơ chuyện trần

ái si cũng thể phù vân
hỉ tham bọt bể, nộ sân sóng triều
du hồn lạc chốn hoang tiêu
mõ chuông chơ chỏng, lệch xiêu bồ đoàn

đổ thừa bởi tại đa đoan
mãi mê bóng quế đi hoang bỏ chùa
đêm ngồi ngắm chín sao tua
kim ngân ước có mà mua tặng nàng

tại em hiền dịu đài trang
bóng lam y thấp thoáng ngang cửa thiền
phút giây miếu đổ đền nghiêng
ta quên bẵng kiếp hiện tiền nhân sinh

chong đèn lật mở trang kinh
chân ngôn tuyệt tự, chữ tình vạn thiên
nhớ xưa ta kẻ võ biền
bẻ gươm buông súng về miền thảo lư...

lạc đường, mất dấu chân như
mê tâm huyễn giả, thực hư chẳng tường
tuệ đăng tắt chốn thượng ngươn
bóng lam y hắt trên tường hư vô


vu lan bồn - đinh dậu august 212017. dzuy lynh








Giấc Mơ Ngày






công viên ghế đá lá vàng bay
em vẫn còn đây giấc mơ ngày
áo trắng thơ ngây ngày xưa ấy
má đỏ môi hồng lọn tóc mây

một thuở thanh xuân chồi lộc mẩy
nụ hoa hàm tiếu tỏa hương say
ngất ngây ong bướm vờn hoa ấy
ta chỉ là ta nhánh sậy gầy

tạo hóa cho bốn mùa chi vậy
xuân hạ thu đông ngày lại ngày
cuống lá chưa thu đà run rẩy
ta về hun lửa hạ vàng tay

em vẫn ngồi đây ta hóa mây 
trên cao lơ lửng giấc mơ ngày
chờ em thức dậy đưa tay vẫy
đóa mãn khai còn lúng liếng lay


dzuy lynh