" Bài thơ THƯA THẦY CON ĐI sau đây... lần đầu xuất hiện trên Đặc San Xuân 1973 trường Nữ Trung Học Gia Long Sài Gòn đã đi vào lòng bao thế hệ không những chỉ học sinh của trường Gia Long mà còn rất nhiều trường khác nữa.
Tác giả VŨ THỊ GIO LINH bây giờ không biết ở đâu, và có cho ra đời tác phẩm nào khác không, nhưng chỉ một bài thơ “Thưa Thầy Con Đi” đã để lại cho những thế hệ phía sau một tuyệt phẩm dạt dào tình nghĩa thầy trò."
( trích từ ThaiNC FB page 11.20.2016 )
(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)
thơ Vũ Thị Gio Linh | nhạc Dzuy Lynh
( đến những cánh én mùa xuân Gia Long ngày cũ đang tha hương luân lạc bốn phương trời )
Thôi, thưa Thầy con đi
Năm cuối cùng đã hết
Chưa qua một mùa thi
Đã nghe đầy thương tiếc
Nhìn xuân về lộc biếc
Chim én liệng thầm thì
Những giọt buồn thế hệ
Đưa tiển những người đi
Vở chưa phai mực Thầy
Những lời phê nho nhỏ
Sáng lên màu tươi đỏ
Thâm trầm nỗi tin yêu
Bên màu xanh biển chiều
Của những dòng nước lặng.
Thầy bảo đời rất đẹp
Nhưng cũng lắm gian nan
Bao ô đời còn khép
Chưa rộng mở thênh thang
Như những ô tập vở
Cần những kẻ khai hoang
Áo cơm là hơi thở
Mơ mộng là son vàng
Con lúc nào cũng nhớ
Con lúc nào cũng biết
Áo trắng có thể nhoà
Những bụi đường cơ khổ
Mai con đi Thầy ở
Những lớp học lại đầy
Có những cánh chim bay
Và những chồi non chớm
Con chưa là người lớn
Con muốn ở lại trường
Như ở lại quê hương
Đầy hoa thơm trái ngọt
Có con chim nào hót
Ngoài cửa sổ chiều nay
Hỏi rằng chim có hay
Phấn buồn trên bảng trống
Ta sắp vào cuộc sống
Chào bảy năm mây trôi
Không một ngày biển động
Mai giữa trời cao rộng
Phải tìm thấy bình minh
Phải lo cuộc mưu sinh
Không còn Thầy vẽ lối
Bây giờ là xuân cuối
Thôi, thưa Thầy con đi
...
Vũ Thị Gio Linh
(Nữ sinh Gia Long . Đặc san Xuân1973)
No comments:
Post a Comment