11/28/2016

Có Cũng Như Không







Mọi sự từ hư vô mà đến.
Ta từ không mà có, ta từ có trở về không.
Không nhưng không phải là không!
Không là có - có là không. Có phải không?
Ta. có cũng như không,
Em. có cũng như không...
Tiếng đàn buông âm sắc không.
Dương cầm rỗng. Ta đặc cứng.
Đã lâu không ngồi bên phím trắng và đen.
Đời ngày đen. Đời đêm trắng.
Dương cầm ho khùng khục.
Giai điệu dùng dằng, nổi chìm trong tỉnh thức và hôn mê.
Đêm ê chề.
Đêm u trầm. Khúc hát u mê, đêm lê thê ngúng nguẩy kiếp con người.
Lời Thế Sáng còn nhặt khoan, tiếng dương cầm lang thang hốt hoảng.
Những nốt nhạc đi hoang như bầy chiên lạc đàn...
Đêm tím màu mây thu phương trời xa hay tím màu sám hối trong em.
Chưa tàn thu mà gió du chiếc lá rơi xuống chân ta kẻ tội đồ, lóng ngóng ngoài hiên ngôi giáo đường loang lổ tích xưa.
Ta hát lời kinh thống khổ, là món quà xa hoa, cho em... trong tuần đầu Mùa Vọng.
Cũng may, em thôi còn là thiên thần áo trắng trinh nguyên.
Cũng may! Em không là của lễ cho ta, kẻ phàm phu ngoại đạo!
Chúng ta chỉ là sự có, mà có có chăng...thì cuối cùng vẫn là có cũng như không!
Có cũng như không.
Cũng may.


tuần đầu mùa vọng 2016 . đỗlanchy







No comments:

Post a Comment