nửa đêm trăng rụng giăng đầu võng
sương rớt tầng không vọng tiếng hư
sân thu lác đác buông từng chiếc
lá héo cành trơ vệt úa tàn
một kiếp trầm luân cõi hồng hoang
trăm năm phù phiếm chốn nhân gian
trăng tròn trăng khuyết mang mang tận
trụ diệt hủy sinh đã mấy lần
trăng non nửa mảnh bao nghìn bận
trăng già muôn thuở cũng phù vân
phím vỗ đàn âm sầu in ngấn
thu nhỏ giọt ngân họa ý vần
lá rụng trơ cành thân mộc giả
gió lùa tâm cảnh ngã vô sinh
như nhiên tĩnh thức minh thiền định
trăng đọng đầu non tịch cốc an
.dzuy lynh.