không có gió heo may
và lá chưa đủ vàng.
mùa thu chỉ mới bắt đầu đỏng đảnh đánh tiếng với thi nhân.
làm gì có cái nhà thơ nào ở đây.
chỉ có người ráp chữ thành vần thôi,
nhiều lắm, nhiều vô kể như em, như anh.
gió đã lồng lộng tràn về thung lũng,
và cơn mưa đầu mùa vừa kịp chải lại mớ nắng đầu thu hanh hanh, loãng mềm.
cỏ chưa kịp úa, lá chưa rời cành mà người đã xa, mà tình đã lạ.
không biết rồi ra em có còn chút cảm xúc nào với con chữ nữa không?
hay lại như anh, cứ mãi quẩn quanh cùng những vần thơ lạc vận chẳng ra làm sao cả !
em đâu rồi?
gọi đi, làm ơn gọi thu một tiếng.
cho anh còn có cái cớ mà rủ rê thiên hạ bày mẹt phơi mâm hất chữ lên trời xuống đất.
không à? thế thì thôi!
thu nay sao mà quạnh quẽ.
lặng lẽ...
thì bởi.
vì không có em.
.dzuylynh.