bóng ngã về tây chiều đã chiều
mặt hồ khua sóng điệu buồn thiu
hoang tiêu đảo vắng đìu hiu lạnh
phiêu lãng mình ta dạ khách hành
xé đất cào non đòi dăm mảnh
xô trời róc mấy vạt nắng hanh
xới bóng bên sông tìm dư ảnh
rạch cuồng lưu vỡ dán thành tranh
đồng lọai nơi này vẫn lạnh tanh
nhớ nuớc thương quê dạ chẳng đành
nghĩa nhân trôi giạt xuôi ghành thác
nhạt nhẽo vô tình bạc lắm thay
lãng du nửa kiếp chốn lưu đày
đất lạ người dưng ngậm đắng cay
ngã nghiêng trước gió đời lau sậy
xuôi tay cho cạn ngày tháng ngày
.dzuy lynh.