tôi yêu những khúc dân ca
yêu giòng sông nhỏ phù sa quê mình
sáng chim hót gọi bình minh
trưa nghe cá quẫy lục bình dưới ao
đêm nằm đếm giọt mưa rào
xôn xao tấc dạ nao nao cõi lòng
nhìn con nước nổi nước ròng
trông về quê mẹ hòai mong trùng phùng
như tên rời khỏi cánh cung
cánh chim Bách Việt nghìn trùng ly hương
ngóng về cố quốc mà thương
hồn quê năm cũ náu nương phương nào
chiều nghe gió lộng cù lao
hỏi con đò nhỏ cắm sào đợi ai
câu hò em nhịp khoan thai
hương bồ kết đượm tóc dài ngang lưng
nhớ quê như lá nhớ rừng
thương con quốc gọi đau từng nỗi đau
tha hương bốn bể năm châu
hướng về quê mẹ bể dâu ngậm ngùi
bao giờ có một ngày vui
trăm sông ngàn suối cùng xuôi đường về
nửa đêm bừng tỉnh cơn mê
sao khuê còn thức nằm kề sông ngân
bêntrờiluânlạc .dzuylynh.