mặt trời buồn ngủ mây giăng mắt
nắng tắt chưa sao vẫn ửng hồng
ta ở đâu giữa khoảnh khắc hư không
hoàng hôn biếc tím màu u huyền đọng
một vòng xoay bụi trần gian rệu rã
mấy sát na thân ngũ uẩn vấy trầm kha
ngẫm đời ta nơi cuối ngã buổi chiều tà
rong chơi mãi cõi ta bà chừ đã mỏi
màu tham vọng nhạt nhòa như sương núi
sắc công danh tựa cỏ úa chân đồi
khóc rộn ràng từ thuở chết trong nôi
cười tất bật buổi áo quan đậy nắp
bình minh lên giục dồn tâm niệm khởi
hòang hôn chìm sâu lắng diệt tâm khơi
ôm làm chi mấy nắm bụi hồng trần
buông bỏ nghiệp- duyên, tịnh thân quán chiếu
.dzuy lynh.