khi chiếc lá đâm chồi non xanh mướt
giờ rụng rơi đã được định trước rồi
giòng thời gian muôn thuở vẫn êm trôi
ta bắt đầu hơi thở ở trong nôi
và chấm dứt nơi vành môi huyệt mộ
ta gặp nhau bởi từ duyên tri ngộ
và chia tay từ độ lá xa cành
níu thu vàng vớt một ít nắng hanh
cho đủ ấm đêm nay vành trăng khuyết
lá rụng rơi đâu cần lời ly biệt
mình xa nhau thương tiếc để làm gì
khi mùa thu đã cất bước ra đi
thời gian sẽ lau khô rèm mi lệ
khói thuốc có vàng thêm màu dâu bể
men cay sầu quay quắt kể niềm đau
heo may về hiu hắt đổ bờ ngâu
trơ trọi cuống vàng nâu sầu thu điếu
những chiếc lá thời gian đầy vi diệu
khoắng thinh không chuỗi giai điệu hôn trầm
lá buông cành hơi thở cũng lặng câm
lệ nhỏ xuống âm huyền cầm hư huyễn
bóng trên sông nhòa cánh chim tiễn biệt
cát sỏi vô tình liệm chút tình riêng...
.dzuy lynh.