6/30/2015

Hóa Sinh

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)

nhạc & lời Dzuylynh | tác giả trình bày



Từ ngày bỏ đất ra đi sống thân làm người lữ thứ
Bỏ sau lưng núm nhau cuống rún lại quê nhà
Đất của ta đêm ngày thao thức trầm kha
Đất của ta gọi ta nhớ đến sơn hà

Ta sinh ra hóa thân từ Đất
Chốn trở về bụi cát vô tri
Hãy lắng nghe, nghe lời đất thở
Đất không than, không oán bao giờ
Lời Phật dạy chẳng dám thờ ơ
Con hãy học cái hạnh của Đất!

Nếu ai đó trút những bùn nhơ
Trút rác rưởi làm dơ lòng Đất
Nếu ai đó buông lời nguyền rủa
Khạc dãi đàm máu mủ tanh hôi
Trút giọt sữa hạt cơm hạt ngọc
Thấm vào lòng, Đất vẫn nở hoa 
Đất rộng mở vòng tay thân ái
Đất hiền hòa như một bài ca
Đóa vô ưu vô nhiễm vô thường
Mở vòng tay đón nhận yêu thương
Hãy ẩn nhẫn như hạnh của Đất
Đóa sen hồng con sẽ nở vào tâm
Đóa vô ưu vô nhiễm vô thường
Mở vòng tay đón nhận yêu thương


chốnthahươngchạnhnhớđấtquênhà.June 302015








Nhớ Một Mùa Trăng

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


sáng tác & trình bày Dzuylynh 
Album Ru Em Tình Muộn



cho em một giòng sông trăng 
ngày xưa soi bóng bên thềm 
mộng mơ một thời con gái 
để bây giờ tiếc ngẩn ngơ... 

cho em giòng sông tuổi nhỏ 
mắt nai ngơ ngác sân trường 
rong chơi tháng ngày hoa bướm 
trang đài tóc xõa bờ vai 

thu nay lại đến mùa trăng 
giòng sông êm đềm ánh vàng 
từ anh đi vào lửa đạn 
em buồn vướng tình lụy mang 

chia tay từ độ trăng tròn 
bóng chàng dặm ngàn quan san 
nhạn kêu cuối bãi lạc lòai 
nhớ nhau trăng vở làm đôi 

đêm nay cùng màu trăng ấy 
thu về lá nhuộm vàng bay 
giòng sông bóng đổ nghiêng gầy 
nhớ người nhớ một vòng tay... 












Phía Bên Kia Mặt Trời

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


sáng tác & trình bày dzuylynh | album Tiếng Chim Mặt Trời | June.23.2012 



phía bên kia mặt trời... 
sa mạc lạnh 
biển đen 
vùng tóc rối 
phía bên kia mặt trời 
khung cửa hẹp 
ánh sao đơn lẻ loi 
vườn khuya dạ lan ngan ngát đưa 
thịt da hương 
đã xưa... 

gối chăn nồng mấy thuở đam mê 
khói thuốc 
rượu cay 
nụ hôn 
bờ vai mềm 
đâu rồi? 
đã xa... 

vầng trăng đã phai 
ngoài vườn chim đã hót 
bình minh lên rồi 
đêm đã qua 
em 
đã về hay chưa? 
hay còn nấp phía bên kia mặt trời 

có biết? 
nơi đây anh vẫn chờ... anh vẫn chờ... 
phía bên kia mặt trời 
phía bên kia mặt trời 
anh vẫn chờ... 








6/29/2015

Đêm Tha Hương Nghe Em Hát Khúc Dân Ca



( tặng ca sỹ Bích Vân. đài truyền hình Cần Thơ )



nghe khúc dân ca nhớ Hậu Giang quay quắt
nhớ bắc Cần Thơ lâu quá đã chưa về
nhớ má em hồng ôm cặp bước trên đê
con đò nhỏ tiếng hò loang ngân sóng nước
nhớ thốt nốt rượu, xà rông chưa quen mặc
nhớ chuột đồng thui rạ chấm muối ớt Khờ Me
nhớ điệu Lâm Thôn ta dìu nhau đi giữa trưa hè
nhớ buổi nhậu say cạp vỏ gòn "chữa lửa"
sân khấu cũ anh bỏ đàn thôi còn hát nữa
chừ ngồi đây mà nhớ chuyện ngày xưa
ba mươi năm rồi anh chưa về Bình Thủy
Sóc Trăng, Ô Môn những cơn say lúy túy khật khừ
để đến bây giờ còn ôm mãi khư khư
em, tiếng hát và nỗi buồn xa xứ
sân khấu xa rồi em với áo bà ba
nhựa lá vú sữa em gắn cho anh hàng lông mi giả
cám ơn em ngày đưa tiễn cuối chân phà
nào có ai ngờ đã có một lần xa
là vĩnh viễn xa nhau nghìn trùng ngăn cách...
...em hát "áo bà ba" ngọt ngào ngây ngất
anh nhớ Ninh Kiều rách toạc mấy niềm đau


dzuylynh.thunglũngbuồntênhngồinhớbếnninhkiều








Vệt Nắng Đêm






Đêm quên, 
thức mơ thấy nắng
Ngày nhớ anh,
ngủ mộng thấy trăng
Năm canh thao thức bâng khuâng
Nguyệt cầm réo rắt tơ ngân khua mành
Đêm 
em mộng- thực song hành
Khát khao vệt nắng treo cành chân như
Vươn tay bẻ giấc tương tư
Gảy thành bốn khúc mơ hư thiên đàng
Vay trời
vệt nắng đêm hoang
Anh giăng sưởi giấc em ngoan cho nồng
Bềnh bồng 
bể ái mênh mông
Tìm neo bến
chỗ hư không thuyền về

Phù Vân June282015.phíabênkiamặttrời.







          

Bản Hợp Đồng Còn Bỏ Trống






ta sẽ dìu nhau về thời tuổi dại
thuở tóc xanh em guốc mộc, trâm cài
anh chinh bào ngang dọc một đời trai
vai súng đạn, giày sault đi trấn ải...

... mấy mươi năm chỉ là cơn gió thoảng
ta hợp đồng quay lại nhé em ngoan
trở về theo mây biếc ngược non ngàn
chất tuổi trẻ hồn nhiên lên cánh hạc

bản hợp đồng em khoan lật sang trang
đừng vội hỏi đến khi nào hết hạn
chỉ cần biết anh với em là bạn
hai trái tim không nhịp loạn bao giờ

chớ giả vờ chớp chớp mắt ngây thơ
ngưng làm bộ... ơ!... tại em không nhớ
anh cũng muốn thích gọi em bằng mợ
chỉ sợ em không đáp, chỉ ậm ờ

phải ngày xưa em gái ở hậu phương?
trốn học thăm lính chiến tận sa trường!
tặng chiếc khăn thêu có hoa có bướm
anh từng băng vết đạn máu còn tươm

cánh phượng hồng ôm kín xác ve nâu
trang mực tým mồng tơi màu lưu niệm
vành tang trắng ngày quê hương tẩn liệm
khóc cho người buông súng bẻ gươm thiêng...

... bản hợp đồng bỏ trống chỗ ghi tên
vẫn còn lại đọan cuối còn chưa viết
anh ngớ ngẩn ngồi trên lưng cuộc chiến
em tiếc thời vương miện đẹp ngoan hiền

chí tang bồng anh hãy còn chưa phỉ
em đừng hờn cất vội mấy vần thi
ngủ cho ngoan kẻo vỡ giấc xuân thì
mai viết tiếp hợp đồng, đưa anh ký!

hàndạlữ. June 262015







6/25/2015

Mênh Mang Lời Buồn

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


thơ Phương Vy | nhạc & trình bày Dzuylynh
June 242015



Có hai dấu chấm nhỏ 
nhỏ như hạt bụi bay
chao động theo cánh gió 
gió thoảng, hồn chợt say

có hai dấu chấm nhỏ 
đêm nghe sóng vỗ bờ 
ngỡ như hồn tan vỡ 
vỡ tan một niềm mơ

đếm trên tay dĩ vãng 
bằng cuộc tình dở dang 
thương ơi, tim lãng mạn 
sầu dâng từng bậc thang

dấu bên anh buồn trở 
trôi theo dòng nhân gian 
mộng vào hồn bỏ ngỏ
tình đến, tình chợt tan!

dấu bên em cứ ngỡ 
tình đẹp như vần thơ 
như hoa tươi chớm nở 
sao vội tàn, chơ vơ!

có hai dấu chấm nhỏ 
lẳng lặng đợi muà sang 
bâng khuâng theo tiếng gió 
ngân lời buồn mênh mang








Hương Xưa

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


sáng tác & trình bày dzuylynh 
  


quán lá 
cà phê 
mưa... 
nhỏ giọt buồn hoen ly 
nắng chiều hong phố thị 
đủ làm mềm môi em 
hương xưa thời con gái 
đêm ngồi bên con chữ 
nát bời lời tương tư 
nắn nót những câu từ 
khơi lò hương năm cũ 
khói quyện mờ tâm tư... 
héo sầu từ một thuở 
xa người xa câu thơ 
thung lũng phủ sương mờ 
mây xám cánh đồng mơ 
nghe trong từng hơi thở 
vùng đam mê đợi chờ 
cho em người tình nhỏ 
thuở ban đầu ngây thơ 
chia đời xa lần nữa 
chia người nhạt hương xưa 








Ru Em Tình Muộn

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


sáng tác|trình bày dzuylynh 



bên kia đường chân mây 
chỗ trời biển nắm tay
em bềnh bồng nơi ấy
thao thức giữa đêm-ngày
anh ở lại chốn này
nhặt từng chiếc lá úa
ru em người tình muộn
ngủ vùi ngoan giấc mơ

đi lượm những hạt mưa
ươm vào lòng hóa thạch 
chờ đá nở thành hoa
gọi tên em thạch vũ
tìm thang âm ngày cũ
nửa vời câu hát ru
ru em người tình muộn
à ơi à ơi ...em ngủ ngoan ...

khản cổ gọi lời mây
mây còn đan mấy tầng?
đàn bắc thang nỗi nhớ!
hắt cung trầm lên cao... 
đàn khát khao hơi thở
môi hôn lời ca dao
em, nỗi nhớ ngọt ngào
dấu yêu ơi, dấu yêu ơi...








6/24/2015

Dư Âm

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


sáng tác & trình bày Dzuylynh



quán xưa mưa giáp hạt ngà 
ai vừa cạn chén quan hà ly bôi 
đường nào đi đến viền môi 
lối nào dẫn ngõ tim côi tìm về 
đàn đêm kể lể sao khuya 
mưa rào ngõ trúc trăng chìa song thưa 

dư âm khoan nhặt thiếu thừa 
vòng tay xiết mấy cho vừa nhớ nhung 
dõi trông cánh nhạn không trung 
phù vân mây trắng đóng khung xây thành 
xa đưa bóng nguyệt treo mành 
dư âm chiếc lá buông cành gọi thu 

cho em nửa khúc nhạc ru 
hạ vàng luyến tiễn hương thu đến người 








Vách Nhớ


(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài thơ)


thơ Dzuylynh | diễn đọc thiênthanh



em nấp sau vách nhớ đếm dấu chim di 
săm soi vết nứt chân trời trên đôi cánh mỏi 
mùa thu đang chạy trốn nỗi buồn lá úa 
tàn phai kết thúc là bắt đầu khai mở một khởi thủy chu kỳ 
anh bước ra vách nhớ chẳng nhận ra em 
em còn ở lại sau lưng dĩ vãng ngồi tỉ tê nhắc chuyện ngày xưa 
anh vói tay hái cọng nắng hanh còn se sắt lạnh 
sương sớm đầu đông đã ấm bỏng vai ngày 
cho em một chút bổi hổi hôm nay trước khi bóng đêm chạy quanh co mất hút 
mình gặp lại ở đâu chỗ bắt đầu 
chữ em chạy từ trên mây chạy xuống 
chữ anh lay từ ngọn cỏ lay lên 
sao nối mãi không xong 
sao thắt hòai không chặt 
hay chỉ tại tấm vách ngăn chia giữa hai vùng tâm thất 
trái tim nghẹn thở giữa vành môi mỹ ngữ điêu từ 
vô nghĩa 
vô thức 
vô tâm 
vô niệm 
anh muốn em bước ra khỏi vùng mê thất 
nơi chật vật lời kinh treo vắt vẻo tháp chuông đông lạnh 
để khóc òa vui với nắng đông xối chan thung lũng 
và giòng sông con nước đổ ngập tràn vỡ mặt giá băng 
vách nhớ ngã sập, em đừng dựng lại làm gì 
bước ra đi 
nghe lời thầm thì mùa đông 
trái tim rát bỏng 
ấm nồng 


Nov.16.2012|dzuylynh








6/23/2015

Nếu Con Không Phải Là Con Của Lính

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


thơ Hoàng Lan | nhạc & trình bày Dzuylynh
June 232015



Nếu con không phải là con của Lính …
Quá khứ vàng con hiểu được bao nhiêu?

Nếu con không phải là con của Lính …
Sự tự do hạnh phúc con hiểu chăng?

Nếu con không phải là con của Lính …
Giải phóng gì con trả lời ra sao?

Nếu con không phải là con của Lính …
Cuộc đổi đời con đếm bao nhiêu lệ?

Nếu con không phải là con của Lính …
Chốn rừng thiêng con biết có những gì?

Nếu con không phải là con của Lính …
Nơi biển sâu con chôn mấy quan tài?

Nếu con không phải là con của Lính …
Con có biết Hoàng Trường Sa không nhỉ?

Nếu con không phải là con của Lính …
Cây xanh kia con tiếc nuối làm gì?

Nếu con không phải là con của Lính …
Đồng Bào con có đau xót không cha?

Nếu con không phải là con của Lính …
Hận thù kia con xoá bỏ bao lần?

Nếu con không phải là con của Lính …
Thái bình thịnh vượng con kiếm nơi nao?

Nếu con không phải là con của Lính …
Tương lai kia … con sẽ có những gì?

Xin thế nhân hãy trả lời con …
Vực con dậy giữa nước Việt buồn …

Để con nhìn đời bằng lăng kính sáng …
Hiểu đâu là sự thật hay dối gian …

Để con còn tự hào nòi giống Tiên Long…
‘Tôi là người Việt Nam - con cháu Lạc Hồng’

Lá Cờ Vàng dân tộc con đó
Có Nhân Quyền - Dân Chủ - Tự Do!

HL 21/06/15








6/22/2015

Trăng Rằm Vào Tháng Mười Ba

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


sáng tác & trình bày Dzuylynh
album Nửa Giấc Đông Miên | June 222015



Hỏi em trăng tròn vào tháng mấy
Hỏi em mấy tháng nữa em tròn
Tròn viên phấn trắng thời đi học
Tròn tấm bảng đen đời long đong
Tròn viên đá cuội trước cổng trường
Tròn khối tình vương cành hoa phượng
Tròn mấy ngày mơ thời con gái
Tròn bao đêm thao thức lúc lấy chồng

Hỏi em hay buồn vào tháng mấy
Hỏi em sao còn cầm mãi trên tay
Những phiền ưu nhân thế để hao gầy
Buông bỏ cho trôi về cuối ghành
Tháng mười ba trăng rằm tròn vành vạnh
Tựa vai anh cho giấc ngủ an lành
Tháng mười ba trăng rằm tròn vành vạnh
Tựa vai anh cho giấc ngủ an lành

Mấy lần trăng không tròn mùa giáp Hạ
Mấy lần trăng không mờ tiết sang Đông
Mấy lần trăng không tròn vì lỗi hẹn
Tháng mười ba trăng mới tỏa ánh ngà 
Tháng mười ba trăng đến hẹn, Em rằm...








6/21/2015

Khúc Cầm






mây giăng tám ngả sơn khê
vạt nắng đã lâu chưa về
sương pha trắng bờ vực mê
em về theo những lời ca
nhặt khoan đàn buông lưu luyến
khúc cầm trải lọn tơ nghiêng
gọi gió vào miền miên viễn
gọi mây tím cả nỗi niềm
cảm ơn em
tiếng đàn xa vắng
nợ ơn em
lời ru thầm lặng
cảm ơn em 
vạt nắng ấm cho đời
tạ ơn em
tiếng đàn đầy vơi
cuộc nhân gian còn gì được mất
phù sinh thôi mây trắng ngang trời
vào hư không tiếng đàn buông lơi
vạt nắng ấm
tiếng ca
lời ru hời
khúc giao hòa chơi vơi 


đỗlanchy








Ngày Nào Trên Quê Hương

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


nhạc và lời: Đỗ bích Hợp | trình bày Dzuylynh



Ngày nào trên quê hương tôi có tia nắng sưởi ấm lòng người?
Ngày nào trên ruộng đồng xanh tươi dân nghèo tôi lại sống an vui!
Ngày nào trên non sông thương yêu gió tự do phất phới muôn chiều?
Bé thơ lại nở nụ cười, người người nói ” Tiếng Nước Tôi “…

Ngày nào trên đất Nam Quan dân Hùng Vương hát tiếng Hồng Bàng?
Ngày nào trên nước Nam ta sóng triều dâng đắp bồi phù sa!
Ngày nào trên quê hương đau thương ta cười vui giữa những vô thường?
Bước chân đùa với lá vàng, mừng vui gặp mộ cha, anh!

Ôi! Những dòng chữ Việt hằn sâu mộ chí cha anh
Ôi! Những dòng máu đào mờ phai bia đá bao năm
Thời gian vô tình … tưởng như đã là bụi mờ
Tưởng như đã là vô thường… tưởng như đã là hư không…

Ôi! Những dòng chữ Việt hằn sâu mộ chí cha anh
Ôi ! Những dòng máu đào mờ phai bia đá bao năm
Như đã là vô thường! Tưởng như đã là hư không…
Ngày nào tổ quốc non sông Việt Nam vẫn còn trong lòng

Ngày nào trên sóng triều dâng phù sa thẫm chữ Việt Nam
Và rồi ta lại gặp nhau mái sương bên đầu tóc bạc
Xiết tay nhau cùng dỗ dành Rằng Ta vẫn còn đây!
Rằng quê hương này là ta ! Quê Hương này là ta!


Australia. Tháng Tư Quốc Hận 39









Người Lính Không Cầm Súng

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


sángtác|trìnhbày Dzuylynh 
- ca khúc viết tưởng nhớ anh linh ca nhạc sĩ Việt Dzũng / ViệtNam Hải Ngọai - 



Buổi sáng mùa đông buốt giá tha hương 
Thấy một hạt sương sa xuống giữa trời 
Nghe tiếng đàn chợt đứt ngang cung 
Thung lũng hoàng hoa lặng lẽ vô cùng... 

Tôi tiếc em người anh hùng Việt Dzũng 
Tôi thương em người nhạc sĩ tha hương 
Cánh chim Bách Việt luân lạc muôn phương 
Giọng hát từ nay đi vào cõi vô thường... 

Việt Dzũng không còn nữa! Đứa con yêu của tổ quốc đã ra đi 
Việt Dzũng không còn nữa! Vừa mới bỏ ta đi ... 
Người Lính Không Cầm Súng đã buông đàn xuôi tay 
Vũ khí là lời ca, quân trang là nốt nhạc, ba lô nặng tình non nước 
Đã miệt mài hành quân bất kể tháng ngày. 
Việt Dzũng không còn nữa! Người Da Vàng lưu vong! 
Người thương binh không số quân, không thẻ bài 
Người Lính Không Cầm Súng, không tượng đài vinh quang 
Nhưng trong tim bao người vẫn nhớ mãi tên em 
Tội nghiệp đôi nạng gỗ, từ nay bơ vơ một mình không còn theo em nữa 
Sẽ không còn theo em nữa, để in dấu chân tròn trên khắp nẽo đường tha hương... 

Tôi nguời lính già một thời đánh mất giang san nay nghe tin em không còn nữa. 
Đêm Cali mùa đông thêm lạnh giá 
ngồi buồn một mình thương nhớ em, đồng đội chung chiến tuyến đã ra đi mãi mãi
Việt Dzũng không còn nữa... 
Em chỉ vừa theo hồn thiêng tử sĩ, non sông 
Ôm đàn rong chơi hát ca vang vọng đỉnh trời... 
Và em cũng bỏ lại tôi với vô vàn thương tiếc xót xa 
Người đã xa từ đây! Chưa kịp nói lời giã từ, chưa kịp về ViệtNamSàiGòn 
Để ngẫng cao đầu cùng nhau đi dưới Quốc, Quân kỳ 
Cho nước mắt da vàng lăn trên Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ tung bay! 
Việt Dzũng! Người Lính Không Cầm Súng! 
Việt Dzũng, người lính không cầm súng!
Tổ quốc khắc ghi công! 
Người đã xa từ nay, đã ngủ say trên vùng địa đàng 
Nhưng tiếng nhạc lời ca muôn đời vẫn còn đó 
Vẫn còn đó, mãi ngân vang... mãi ngân vang... giữa muôn trùng... 


San Jose, Bắc California Dec 23.2013.Dzuylynh







6/18/2015

Mười Chín Tháng Sáu, Một Thoáng 50 Năm







19/6/1971 
Saigon hoa lệ, hậu phương yên bình rầm rộ tiếng bánh xích xe tank nghiến trên đại lộ, phi cơ vần vũ múa trên bầu trời thủ đô Hòn Ngọc Viễn Đông.
Tiếng quân đi rầm rập dưới bóng quân kỳ hòa trong tiếng kèn đồng của dàn quân nhạc, tiếng loa phát thanh oang oang thêm vào thanh âm của hàng ngàn hàng vạn đồng bào nói bằng đôi tay vỗ hoan hô ngày thành lập Ngày Quân Lực VNCH.
Một bản thiên anh hùng ca hoành tráng.
Một trang Quân, Quốc Sử cận đại viết xuống.

Trong cái hào khí ngút trời ấy, những người lính tác chiến các quân binh chủng, đánh giặc bảo an ngày đêm ngoài chiến địa không có cái vinh dự được các em gái hậu phương xinh tươi như mộng choàng vòng hoa chiến thắng, kèm theo một nụ hôn, hôn phơn phớt cho có lệ, có e ấp, hay hôn đậm đà nghe chút chít, chùn chụt, chan chát!
Cũng may cho tôi không được một lần đỏ mặt, tê má cứng người với sự biểu hiện "hết sức mặn nồng" tình quân dân cá nước của các nữ sinh Trưng Vương, Gia Long, Lê văn Duyệt, Sương Nguyệt Ánh, Bồ Đề Saigon. Chẳng may, thật không may... tôi còn đang thụ huấn ở quân trường Thủ Đức, và chưa biết, chưa dám yêu ai... xin thề như thế! Bởi anh không muốn Em hóa đá Vọng Phu, bởi anh không đủ can đảm chứng kiến cái thảm cảnh ...kinh hoàng "Rớt Tú Tài anh đi Trung Sĩ, Em ở nhà lấy... Mỹ nuôi con" hay "Anh trở về bại tướng một chân, em khăn tang miệng cười hí hí" bưng đàn nhảy ùm qua thuyền khác cái đùng.


19/6/1973
Ngày tổ chức Mừng Ngày Quân Lực cuối cùng của chính quyền, quân đội và đồng bào Miền Nam Việt Nam.
Ngày chứng tỏ cho thế giới và Đồng Minh thấy sự trưởng thành và độc lập của Quân đội VNCH sau các chiến thắng vang dội Bình Long, An Lộc, Quảng Trị. Những trân chiến đi vào quân sử VNCH nói riêng, quân sử Thế Giới nói chung. Ngày quân dân cán chính Việt Nam hãnh diện ngẫng cao đầu, vỗ ngực xưng tên với các lực lượng võ trang, bán võ trang và chính qui, trừ bị và hiện dịch của các lực lượng Quân Sự Châu Á Thái Bình Dương.
Ngày này năm ấy, đơn vị Tổng Trừ Bị TQLC chúng tôi vẫn từng phút từng giây hành quân giành lại từng tất đất nền nhà với cộng phỉ ở tỉnh Quảng Trị.


19/6/1979
" ...Tôi thường đi đó đây, bùn đen in dấu giày, lửa thù no đôi mắt. Chân nghe lạ từng khu chiến thuật. Áo nhà binh thương lính, lính thương ai, nhìn đời mà đi..."
Tôi bỏ ly rượu đế xuống, đẩy tô canh chua cá bông lau qua một bên, bỏ lại chiếc túi xách cũ xì trên bàn bước vội ra lộ.
Lần nào cũng vậy, từ Saigon ngồi xe đò xuống Cần Thơ đi "hát chui", trong khi ăn trưa chờ qua phà đều tấp vào đây. Quán cơm bên này Bắc Mỹ Thuận có món chim mía rô ti xỏ xâu béo ngậy và quán cô Tám Canh Chua (thuở ấy, cô Vân Trần Facebook hãy còn bé xíu chưa mở quán cơm bình dân để cạnh tranh với cô Tám Chua, và tôi đi Tu Nghiệp Khổ Sai mới hồi cư chưa bao lâu) dáo dác tìm xem tiếng hát rất quen này phát xuất từ đâu?
Chiếc áo rằn ri màu sóng biển bệt 72 đã sờn như cây tây ban cầm, chiếc nón bo xé tưa vành đội lệch, chiếc nạng gỗ loang lổ nước vẹc ni đã tróc lốm đốm, hai hốc mắt đã múc đồng tử lũng sâu tô thêm nét bi ai cho gương mặt hốc hác vì thiếu ăn thiếu ngủ của thằng Thường !!!
Nó, người lính mang máy truyền tin của tôi chớ còn ai vô đây nữa chứ? Bỗng dưng hình ảnh người âm thoại viên trước mặt mờ đi, nước mắt tôi ràn rụa nhỏ lên cái lon sữa bò chỉ vỏn vẹn dăm ba đồng bạc vụn kẹp bằng cọng kẽm trên cần đàn Binh Nhất Thường.
Tôi dắt nó vô quán. đẩy vai bảo ngồi xuống :
- (Giả giọng BaKe 75) Này, cậu là lính thủy đánh bộ Ngụy phải không? Cớ sao lại ra nông nỗi thế này?
- Địt mẹ anh, anh là bộ đội à? Có cho tiền thì vất vào lon, không cho thì cút mẹ anh đi! Tôi đéo sợ các anh đâu!
- Gượm tí đã nào, hề hề, sao bạn mình hung hăng thế? Đúng là lính con bà Phước! Chú rên như thế nghe tệ quá, làm sao có tiền, để anh làm hộ cho chú mày mấy bãi nhé, cứ gọi là tiền vô như nước đấy! Anh là văn công mà.
- Văn cái củ bùi!

Nếu không theo phản xạ tự nhiên thì tôi đã lãnh nguyên cái thùng đàn vào mặt rồi. Thường giận tím mặt định phang nguyên cây đàn "đui què sứt mẻ" giống chủ nhân của nó vào tôi.
Đùa đến đây cũng đủ rồi, tôi ôm cứng vào tay xiết chặt vào lòng người anh em sống ăn chung bịch gạo sấy, lắc đò Sông Hương lắc chung một... chỗ, nằm chung một bệnh viện dã chiến, nó trên giường, tôi dưới đất, giọng nhòe đi:
- Địt mẹ thằng bắc kỳ rau muống cành cạch lửa Bùi Tru Phát Riệm, tao nè, mày nhớ không?
Đôi mắt Thường không biết nói, không phải thế. Nói cho đúng là hai cái lỗ đen sâu hoắm kia nhăn nhúm lại, rồi khô khốc. Nước mắt ấy đã lau khô rồi! Nhưng tôi biết hai cái lỗ đen như đêm Trường Sơn, sâu như giao thông hào ấy đang lệ ngược vào trong.
Thường khóc tồ tồ:
- Ông Thầy! Ông Thầy? Ông còn sống à? Địt mẹ em nghe thằng Minh đại liên nó nói ông chết chìm ở bờ biển Sơn Trà rồi mà!
- Chết đéo gì được. Mạng tao lớn lắm. Cái nanh heo rừng hộ mạng thằng Thạch Căn cho, tao bán mẹ nó rồi, lấy tiền mua vé xe đò lủi xuống đây theo anh Đinh Việt Lang hát chui kiếm bạc cắc nè!
Mừng mừng tủi tủi, cứ như thế hai thầy trò tôi ôn lại chuyện ngày xưa bên chai rượu trắng Gò Đen cho đến khi tiếng người lơ xe quang quác kêu hành khách lên phà qua bắc nhét đầy tai.
Tôi trả tiền nhậu, dắt Thường theo làn sóng người buôn thúng bán mẹt lên phà, quyết định bỏ đi hát chuyến này, ểnh cổ lên mà rống chung một cặp với thằng em suốt cả tuần. Bến sông Tiền Giang sau ngày mất nước sao mà giống Tiền Đường thế nhỉ?

Ngày hát trên sương khói lênh đênh, hát cắm mủi vào mảng phù sa miền tây đỏ quạch, và trên hết hát cho thân phận người thương binh, hát trên nỗi đau máu đỏ da vàng nhược tiểu tang thương thống khổ.Tôi ký... miệng cho Thường một tuần phép "miễn lao động bằng mồm". Tôi bao sân với một đống Boléro mùi, không hát Boston như ông Quan Một Hùng Nhô Ó Biển đã viết, đã nói trên đài phát thanh phát ớn Australia sau này "Lính hát boléro, quan chơi boston!"
Cám ơn Bồ Tát Quan Âm, ngày Quân Lực năm ấy, cả tuần lễ sau ngày 19/6/1979 thầy trò tôi trúng một mẻ lưới bạc lẻ cũng kha khá...
Không còn nhớ rõ cho lắm, nhưng ngoài vài ba ca khúc "đỏ" mà tôi đã nhuộm xanh cho Thường, nó khoái chí nhất ê a cả ngày có đoạn:
"Anh ỉa đầu sông em cuối sông, uống chung dòng nước dòm rõ mông! Thương nhau đã thúi ba mùa lúa, anh đón em về ỉa đầy sông, em cõng anh về ngủ ...vần công! Và thêm khúc nữa: "Quê em miền trung du, ngày đêm muỗi lu bù, giặc về như lũ cú..."
Cái thằng em "khỉ khô" này cũng gan to bằng cái thớt, tru tréo om xòm, riết rồi dân cư hai bờ Bắc Mỹ Thuận, cả bầy đỉnh cao trí tệ của loài khỉ bị, hay được nghe riết cũng bắt ghiền luôn! Thời tranh tối tranh sáng, chắc chẳng ai quỡn mà đi làm khó dễ chi cái đám Ngụy quân tàn binh chế độ cũ đó làm khỉ gì...
Cứ thế, mở mắt là nhậu, dợt "tuồng", đến lúc sương sương thầy trò mới dắt díu nhau mò đi rên kiếm cháo, đổi bạc hóa mồi... mai lại nhậu tiếp, đời trôi như dề lục bình, bến trong bến đục, bến xe bến phà gì cũng chơi tuốt luốt. Ối, bịnh gì mà cử chớ!
...
Mấy năm sau, tôi chuyển "nghề" đi buôn lậu thịt heo và thuốc lá Samit, tạt ngang quán cũ ăn cơm và "giao hàng".
Nghe cô Tám Chua nói thằng Thường đã nhảy sông tự tử sau trận nhậu xỉn quắc cần câu, bạt tai thằng Du kích dích cu, bị tụi nó bề hội đồng hộc máu. Tiên sư bố chúng mày! Quân chết tiệt cộng sản cướp nước hèn hạ...Tôi thương thằng Thường muốn ứa nước mắt, nhưng không thấy có giọt nào. Hẳn là nước mắt tôi nó cũng khô từ lâu...
...
Hôm nay, nghe lời xúi nhèo nhẹo của cô em hài xanh áo đỏ trên Facebook, tao nấu tô mì ăn liền này cúng mày đó thằng em.
Sống khôn thác thiêng, em nhớ chia cho anh em ở trên trời mỗi thằng mấy cọng nghen Thường! Không nêm nếm được em trai à, bữa nay tao ăn chay, uống chai, mày không thông cảm thì cũng đếch làm gì được tao đâu! haha.


19/6/2015
Còn gì để nói, nếu không là ngồi đây còng lưng gõ xuống những con chữ trên bàn phím mà nhỏ lệ tiếc thương cho anh em, những thằng "Ra Đi Chẳng Hẹn Ngày Về", những anh em "đui què sứt mẻ" đã bỏ lại một phần thân thể chín tháng cưu mang máu mẹ tinh cha trên sa trường thuở ấy.
Nhắc cho mình, cũng là nhắc với anh em đồng đội là những ai còn cố mà thở cho xong hết một kiếp người luân lạc, cho chiến hữu và cho các thế hệ mai sau, cái gì quên được thì quên, cái gì không bao giờ quên được thì phải luôn ghi nhớ trong lòng.
Nước mất thì đã mất rồi, nhà tan thì cũng đã tan hoang.
Nhưng Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm với tôi chưa bao giờ không nhớ!
Anh em chúng mình, chí ít là những ai còn nhớ số quân, ai còn giữ Thẻ bài, Quân phục, chưa quên Khu Bưu Chính, còn đứng nghiêm trang chào kính Quốc, Quân Kỳ vào những mùa giỗ Tổ Hùng Vương, Tết Nguyên Đán, Quốc Hận Tháng Tư Đen...
Còn luân lưu trong tim dòng máu đỏ da vàng Lạc Việt, Hồng Bàng tha hương luân lạc, chúng ta làm sao quên?
Chứ gì nữa! Phải không?
Chẳng thể nào quên ngày 19 tháng sáu; NGÀY QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA.
Một thoáng... 50 năm.

Rạng sáng ngày 19/6/2015 giờ Miền Nam Việt Nam
thunglũnghoavàng.ThảoVânAm 11:36 :12 Pm USA.DzuyLynh








6/17/2015

Cung Hồ





xé cổng trần gian nhìn lên trời
tháo xiềng địa ngục bước ra chơi
mới biết trên đời ai cũng lạ
chỉ một mình ta quen với ta

mười năm cư ẩn miền u nhã
dã thảo sơn điền thôi hát ca
đậy nắp quan tài tìm thanh tịnh
cung thỉnh Bồ tát Thường Bất Khinh

núi nhạc xới đào tìm giai điệu
bể thơ nạo vét khều ý từ 
biết đủ nghĩa là chưa có đủ
hiểu dư nghĩa là đâu đã dư

mở cửa người xem tim mấy lỗ
đếm lòng ta một mảnh tâm thô
tưởng em Si ái nhu Mì? Ré!
ta giận dòng La, Fá bến Fà

ta bỏ thành Đô về mê lộ
người rủ ta ngồi tựa gốc Si
Sól từ truy ngữ vì âm điệu
La Ré từ đây... biệt dáng Kiều


bìnhminhKimSơnTự June172015. dzuylynh.










Bên Này Bên Kia

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


nhạc & lời Dzuylynh | trình bày thiênthanh.dzuylynh 
album Ở giữa là mùa thu. 



bên này là vầng nguyệt 
bên kia là ánh dương 
khoảng cách một trùng khơi 
chẳng làm sao với tới 
em, tôi xa vời vợi 
mà nhớ sao lại nhớ bời bời... 

bên này là non biếc 
nhạn lạc mấy tầng mây 
bên kia là sâu thẳm 
đáy bể bóng ngư trầm 
con sóng vỗ âm âm 
nghe lòng cát thì thầm ôm nỗi đau 

tại sao mình cứ mãi lạc nhau? 
trời mây sao cứ mãi âu sầu! 
hay tại thu thay lá 
hay tại đông sắp qua 
hay em đêm thức trắng 
quên lần chuỗi mân côi 
hay anh ngày dong ruổi 
bồ đoàn rong rêu phủ 
nổi chìm trong tiếc nuối 
không muốn mùa thu qua... 

lời kinh ghi trên lá 
theo thời gian đã phai 
bình minh và bóng tối 
bên này và bên kia 
không còn ai không còn ai 
chỉ còn ta với ta! 
chỉ còn ta với ta? 
ngã nghiêng cội bồ đề 
chênh vênh thập tự giá 
để thấy mình ở lại 
chờ mùa thu bước qua... 


chiều trên đỉnh Madonna.KimSơnTự.Watsonville.Oct.16.2012 .dzuylynh







Mười Thương Sợi Tóc

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài thơ)


thơ Dzuylynh . diễn đọc thiênthanh



một thương trắng xóa tóc Cha 
cho con biết có ngày ta sẽ già 
hai thương tóc kết liên hoa 
cho con khóc Mẹ đã qua hết đời 
ba thương tóc thả lưng trời 
cho em luyến tiếc một thời thanh xuân 
bốn thương tóc dựa tùng quân 
cho ai một thóang bâng khuâng nhớ người 
năm thương tóc nhỏen môi cười 
cho ai thức ngủ bời bời trong mơ 
sáu thương tóc phủ án thơ 
chơi vơi cung bỗng ngu ngơ bậc trầm 
bảy thương tóc đẫm suối âm 
phả làn giai điệu phù trầm thinh không 
tám thương phận tóc long đong 
cho nhân gian biết mở lòng yêu thương
chín thương tóc đọng trời sương 
cho anh biết nẽo vô thường là đâu 
mười thương tóc nhuốm bể dâu 
cho em nhớ Tháng Tư sầu quê hương


bênvầngtrăngkhuyết.April 20.2013.dzuylynh 








6/15/2015

Cánh Chim Bách Việt



CÁNH CHIM BÁCH VIỆT 



Trăm con cùng giống Lạc Hồng 
Ngàn phương luân lạc Tâm đồng nơi đây ! 
Tao Ngộ Uyển ngát hương bay 
Đàn buông khánh nhã, thơ say họa vần... 
Chẳng ham phú quý, thanh bần 
Trà xanh, sương trắng, bụi trần phù vân 
Vầng dương tỏa ánh chân lam 
Non lan tuế nguyệt, thi cầm tiêu dao 
Hí trường quên cuộc binh đao 
Đã hao tâm lực, đã phai chinh bào ! 
Bẻ gươm gác ngọn bích đào 
Bể sâu trầm vực muộn phiền lao xao... 
Bắc Trung Nam: giọt máu đào 
Chong đèn khêu ngọn tâm vào cho nhau ! 
Xuân tô sắc thắm thi trào 
Hạ hoàng hoa các rạt rào ý văn 
Thu tranh, họa khắc lá vàng 
Túi thơ, bầu rượu băng tan Đông hàn
Cánh Chim Bách Việt non ngàn 
Trùng phùng tương hợp đá vàng nơi đây ! 
Tha hương thục nữ, anh hào 
Gừng cay, muối mặn dễ nào quên nhau ? 
Đời người như những ngọn lau 
Phất phơ trước gió, sao cau đôi mày ? 
Hạc vàng chắp cánh chân mây 
Nhạn xa bãi vắng ai bày chữ Duyên ! 
Vườn Tao Ngộ chốn non tiên ? 
Huyên thuyên cũng được vài thiên thi từ 
Gieo chi những luống sầu tư ? 
Xả buông một niệm Tâm Hư vô thường !


Cao nguyên Tình Xanh
Dzuylynh








Ru Về Phận Người

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


Lời Nguyễn Hải Hà | Nhạc & trình bày Dzuylynh 
( cho Người da vàng lưu vong ) 



Ngày giá buốt... con tim mù 
Lời thì thầm của tiếng mộng du 
Ru về cuộc đời phận kiếp lưu vong 
Ru lời thật thà ngày tháng long đong 
Ru trầm mộng mị về giữa hư không tháng ngày... 

Ngày nắng cháy... đôi vai trần 
Người ngồi chờ từng tiếng nỉ non 
Ru về phận người sỏi đá trông mong 
Ru về tình người từ đáy sông khô 
Bên lề cuộc trần còn ngóng mưa xa cuối nguồn... 

Ta mang nặng tình sầu chờ dấu cưu mang 
Qua trăm nghìn đèo rừng núi cheo leo 
Đêm sâu vực thẳm ngồi nhìn bóng xuôi tay ngậm ngùi 
Ngày hấp hối trăm năm về 
Lời cỏ dại mọc nhánh từ tâm 
Cho đời tủi nhục hạnh phúc mong manh 
Cho đời bội bạc còn chút ăn năn 
Mai còn gặp lại hỏi lòng còn nhớ những chuyến xe qua bụi mờ... 


mùngbốntếtgiápngọ.feb32014.hảihàdzuylynh










Buồn...

(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


thơ|nhạc|hát|Dzuylynh
album giai điệu phù trầm



đưa tay chạm một phiến buồn 
mù sương một chỗ cuối nguồn phù vân 
phủi tay giũ bụi hồng trần 
trơ vơ mấy hạt trong ngần kim cang

mây giăng lớp lớp hàng hàng 
phủ mờ vạn vạn ngàn ngàn mái rêu 
chân va một cõi hoang tiêu 
bước cao bước thấp tâm xiêu lệch hồn 

gối đầu lên miếng càn khôn 
ngã lưng lũng thấp thả hồn lên non 
tiêu ngân khánh vọng mất còn 
hút theo hạc dã bóng mòn chân mây 

chiều buồn vương mấy tàng cây 
ta buồn trương giấc ngủ say cội đào 
nâu sòng mấy nếp hanh hao 
cởi ra rồi lại xếp vào tàng thư 

tưởng chừng đã chạm chân như 
hóa ra ý đã ẩn cư trên ngàn 
mấy vần thi lạc đi hoang 
chỏng trơ thư án, mang mang... chiều buồn 


TiếtLậpXuânTếtĐốngĐa. mùngnămgiápngọ.Feb42014. dzuylynh 









6/13/2015

Anh Gọi Tên Là Thang Âm ...






gió reo
tiếng thì thầm du dương réo rắt thinh không
động
gió bước vào khe hở thang âm từng nấc
như em bước vào anh
tâm vọng âm đọng mà hóa thành ca khúc
khẽ khàng thôi cũng đủ làm run rẩy âm giai
trăn trở không? tiếng gió tiếng lòng 
mưa rơi lanh canh một giọt buốt lòng đau nỗi nhớ
mưa em đổ ba giọt hai lần, năm lần bảy bận
anh viết dấu liên ba, liên năm, liên miên trên giấy đen mực trắng
em châu sa gối lẻ canh dài, 
anh buông đàn bẻ phím bởi xót lòng không viết nỗi một hàng thơ ngắn
sóng âm tuôn dồn vừa đủ mấy trường canh chưa trọn tiếng tròn vành
đàn kiến đen chi chít ngậm bầy âm thanh nhả ra rừng dấu nhạc
khi chiếc lá xa cành, miểng âm rơi xào xạc anh lùa vào xâu chuỗi thang âm
em tiếng chim hắt xuống đời anh 
chiêm chiếp, rộn ràng nẩy lên từng thang bậc cung trầm
và bay biến trơ cành khô mục, múc nên dấu lặng
dế nỉ non cùng vạc sành song tấu
mõ cầm canh nhịp tiếng quốc di hành
đêm đen tràn tiếng quạ kêu sương
thang âm bật máu đêm tha hương vọng tưởng
người thất tình đem lục dục ra phơi
đau con chữ vần thơ tình vơi cạn
tương tư khúc người đem bày lu khạp
anh khiêng về chồng chất sạp thang âm...
ừ, là thang âm !
bởi, lời em là than âm!
chỗ nhân gian, bầu hồ lô nhộn nhịp tiếng khóc thầm
cần trút ra cho cạn lời ta thán
nên anh gọi tên là thang âm.
thế đấy!


thunglũngnắngJune 132015.đỗlanchy







Kẻ Ẩn Cư Nhiều Chuyện






em bảo anh: kẻ ẩn cư nhiều chuyện...
chuyện tào lao, chuyện mơ mộng hảo huyền!
rỗi hơi! toàn thêu dệt chuyện thần tiên
đừng có dụ, em mê nghe...rồi nghiện

kể ít thôi, chỉ vài lời phiên phiến
cho em du vào giấc ngủ ngoan hiền
mơ ngày xanh, tuổi hoa niên thánh thiện
mơ ngày sau, thôi vướng chuyện muộn phiền

có những lúc ý vần vừa chớm hiện
bỗng kết thành vương miện của người điên
lục bát anh... là mấy mảnh ván thiên
đường thi... ví cỗ quan tài úp nghiến

em bảo anh: kẻ ẩn cư nhiều chuyện?
lại cuồng ngông không đổi nhạc lấy tiền
dựa gốc đào ngồi ngóng truyện thiên tiên
thơ còn ướt, chưa khô vần đã liệng

em bảo anh: kẻ ẩn cư nhiều chuyện?
thế sao em hoài bắt kể liên miên
chuyện anh kể... chỉ toàn thời chinh chiến
chuyện đánh nhau, khói lửa... mệt ...tu thiền!!!

em bảo anh: kẻ ẩn cư nhiều chuyện!
lính gian truân mà nói sướng hơn tiên 
đói, gạo sấy vò viên xơi vài miếng
khát, hố bom kê miệng húp, không phiền...

em bảo anh: kẻ ẩn cư nhiều chuyện!
đói ăn trời, bội thực chuyện quàng xiên
khát uống trăng, nên tỉnh tỉnh điên điên
thế mà cũng có người đòi nghe chuyện!

anh bảo em: con gái sao nhiều chuyện?
em hất đầu cười, nón lá che nghiêng
chẩu môi xinh... cho anh thèm chết điếng
đừng có ham! nhiều chuyện, nghỉ chơi liền!

hoànghoalũng.dzuylynh