mặt trời đậu trên vai buổi sáng
chào bình minh nghi ngút sương phà lên mắt đêm
thung lũng rực rỡ khóm hoa vàng, nắng ấm thênh thang
em rót cho anh một chén trà ướp hương môi mắt sau canh trường thức trắng...
em kiên nhẫn đuổi theo bóng mình trên mê lộ hoang vu
giữa ngày không chút nắng, đêm lặn vầng trăng
không biết đang lạc chân ở một chốn an bình
tội nghiệp là tội cho cái nghiệp mãi vương mang
chào bình minh ta ơn em vừa dâng một chén trà
chén màu thạch lựu xanh xao,
cánh trà xanh đẫm lệ hận sân nuối tiếc tô thâm trên vách chén
nơi đây sơn ca đã chết từ lâu
chỉ còn lại lời lũ quạ đen xầm xì to nhỏ
thương con sâu đo khắc khoải bò trên lá trúc thảo vân am, tập tễnh nghe lời kinh tiếng kệ
nào biết chốn cổ tự tiêu sơn lão thiền sư đã hóa đá tự bao giờ
bài pháp kệ âm âm chẳng còn nghe vọng động giữa tâm không
chào buổi sáng...
thung lũng rộn ràng tiếng lá tiếng chim tiếng gió giao mùa
tháng năm Hạ trên non theo về xuống lũng
bỏ lại sau lưng con dã tràng thui thủi rúc thân vào trong chiếc vỏ ốc chỏng chơ trên đụn cát
ốc đảo cô đơn xa, mùa Đông đang lầm lũi bò về...
chào buổi sáng : good morning
chào buổi sáng : lời lặng thinh
Hàn Dạ Lữ