(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài ngâm)
thơ thylanthảo | diễn ngâm dzuylynh
Chầm chậm chiều mây rẽ dáng xa
Nắng xiên mái nhẹ, mát hiên nhà
Ở trong im vắng hình như gió
Thoảng khúc reo, lời nhạc thiết tha…
Mắt khuất tầm ngăn, óng lụa trời
Chút tình thoáng nhẹ ý xa xôi
Em ơi ! Nắng của Sài Gòn vẫn
Sáng bước đường em- khắc vết đời
Từ buổi mây che trải ý buồn
Tháng tư ảm đạm chút mưa sương
Mắt em phủ nhẹ rèm mi ướt
Áo trận ta về… gió bụi vương.
Rồi đắng lòng che mắt biệt ly
Em cười gượng tiễn bước người đi
Ở trong đôi mắt màu nâu đó
Khó biết lòng em nghĩ ngợi gì…?!
Quay giữa dòng xoay gió lọan cuồng
Bước tù ngập ngụa gió mưa tuôn
Lòng ta chắc hẳn em không biết
Trăn trở từng đêm giấc đoạn trường!
Bão vẫn hầm hừ chữ rẽ phân
Ta về lối cũ đón ân cần
Nhưng trong đôi mắt ngày xưa đó
Đậm nét nâu buồn tủi nhục thân
Ta ở đây, chiều yên thật yên
Những gì ta nghĩ của tư riêng
Không tròn như ước dài năm tháng
Lắng đáy lòng ta lắm muộn phiền…