ngồi đó chi cho thêm buồn chiến hữu
đứng lên đi, tôi cho mượn một bờ vai
đã dập nát bởi hòn tên mũi đạn
nhưng cũng còn đủ chỗ cho nhau tựa một lần
bờ vai lệch một thời gánh oằn lưng trách nhiệm
tổ quốc non sông danh dự con người
trao bó cờ lấy cớ để làm quen
và để nhỏ lệ với nhau tri ân những anh hùng liệt nữ
những trai làng từ bỏ nông trang
ôm súng đạn đi làm người hào kiệt
những sĩ tử thoắt biến thành tử sĩ
không trở về cố lý buổi phân kỳ...
anh người Lính tuổi đời non thế kỷ
anh Chiến Binh còn đương tuổi xuân thì
tôi một thời cũng đã khoác chinh y
và như thế chúng ta là bè bạn
ngồi đó chi cho thêm buồn chiến hữu
đi theo tôi trả lại cỗ quan tài
mua lá quân kỳ mai phủ kín đời trai
thay da ngựa bọc thây miền quan tái
xòe tay ra, tôi tặng tấm thẻ bài
để cạo gió nơi địa đầu biên ải
mài làm dao giải thoát kiếp tù binh
khi thất trận cho hào hùng sĩ khí
tôi vẫn nhớ bốn lăm năm về trước
những Marines kiêu dũng của đồng minh
cùng chúng tôi tiêu diệt lũ âm binh
cũng vãi đái ra quần khi lâm trận
kẻ nói láo giờ đây lâm trọng bịnh
bởi một thời làm gã điếm đi đêm
hắn tổng thống mấy lần từng trốn lính
ngọai trưởng kia phản chiến cũng ra trò
ngồi đó chi cho thêm buồn chiến hữu
đứng lên đi giũ sạch những ưu phiền
chiến tranh làm nhân loại cuồng điên
theo tôi đi làm mấy ly phiên phiến
mấy mươi năm thân đất khách quê người
xong phận tù đã thoát lũ đười ươi
tôi vẫn nhớ ngày cuối thu ảm đạm
nghĩa trang quen lắm những bia mồ
non sáu mươi nghìn ... con số những anh hùng
đã một thời vì nước Việt lao lung
bia vinh danh muôn thuở chẳng lu mờ
tôi trân trọng tri ân và mãi nhớ
ngồi đó chi cho thêm buồn chiến hữu
lấy bản đồ ra tôi chỉ cho xem
đi hết nghĩa trang có một rặng liễu xanh
dừng lại đấy ghi danh mà giữ chỗ...
ngồi đó chi cho thêm buồn? Chiến Hữu!
đứng lên đi, tôi cho mượn một bờ vai
đã dập nát bởi hòn tên mũi đạn
nhưng cũng còn đủ chỗ cho nhau tựa một lần
bờ vai lệch một thời gánh oằn lưng trách nhiệm
tổ quốc non sông danh dự con người
trao bó cờ lấy cớ để làm quen
và để nhỏ lệ với nhau tri ân những anh hùng liệt nữ
những trai làng từ bỏ nông trang
ôm súng đạn đi làm người hào kiệt
những sĩ tử thoắt biến thành tử sĩ
không trở về cố lý buổi phân kỳ...
anh người Lính tuổi đời non thế kỷ
anh Chiến Binh còn đương tuổi xuân thì
tôi một thời cũng đã khoác chinh y
và như thế chúng ta là bè bạn
ngồi đó chi cho thêm buồn chiến hữu
đi theo tôi trả lại cỗ quan tài
mua lá quân kỳ mai phủ kín đời trai
thay da ngựa bọc thây miền quan tái
xòe tay ra, tôi tặng tấm thẻ bài
để cạo gió nơi địa đầu biên ải
mài làm dao giải thoát kiếp tù binh
khi thất trận cho hào hùng sĩ khí
tôi vẫn nhớ bốn lăm năm về trước
những Marines kiêu dũng của đồng minh
cùng chúng tôi tiêu diệt lũ âm binh
cũng vãi đái ra quần khi lâm trận
kẻ nói láo giờ đây lâm trọng bịnh
bởi một thời làm gã điếm đi đêm
hắn tổng thống mấy lần từng trốn lính
ngọai trưởng kia phản chiến cũng ra trò
ngồi đó chi cho thêm buồn chiến hữu
đứng lên đi giũ sạch những ưu phiền
chiến tranh làm nhân loại cuồng điên
theo tôi đi làm mấy ly phiên phiến
mấy mươi năm thân đất khách quê người
xong phận tù đã thoát lũ đười ươi
tôi vẫn nhớ ngày cuối thu ảm đạm
nghĩa trang quen lắm những bia mồ
non sáu mươi nghìn ... con số những anh hùng
đã một thời vì nước Việt lao lung
bia vinh danh muôn thuở chẳng lu mờ
tôi trân trọng tri ân và mãi nhớ
ngồi đó chi cho thêm buồn chiến hữu
lấy bản đồ ra tôi chỉ cho xem
đi hết nghĩa trang có một rặng liễu xanh
dừng lại đấy ghi danh mà giữ chỗ...
ngồi đó chi cho thêm buồn? Chiến Hữu!
Chiều Oak Hill Memorial Park - Veterans Day.Nov11.2014.Dzuylynh
No comments:
Post a Comment