h ạ n h p h ú c n h ỏ n h o i
như thể là hạnh phúc
thật bình thường bởi người còn nghĩ đến ta
bởi ta còn nghĩ đến người
chia nhau một chút thực thà không huyễn hoặc như lời sáo ngữ của người sắp chữ nên câu
bên anh một bờ vai chỗ tựa
bên em một sợi tóc mai dài đẫm giọt sương mê, dài như cuộc tình trúc trắc từ nút thắt sơ khai
vật vờ như cánh bèo trôi nổi vụng về hôn lên trầy sướt một bờ kè, nơi mai táng vành môi dĩ vãng
chia nhau một ánh mắt, có nhau một vòng tay
đã vừa
đã đủ
tình yêu nhẩy cẫng lên nửa mái sương pha
tình yêu lập lòe trên đóm lửa đầu ngày ngôi sao mai em mới thắp
để chỉ ngủ yên trong tận đáy trái tim mình đường kỷ hà nếp gấp
ở đó mình thấy nhau
hơi thở vụng về bổi hổi
ấm áp
gần
tiếng hạnh phúc khúc khắc trầm trầm
nghe dễ thương quá đỗi phải không
mừng cho anh
và mừng cho em
có cần mừng cho tôi không nhỉ
chắc là có
bởi tôi là người trông thấy nụ cười của hai kẻ trong nhau
hạnh phúc nhỏ nhoi
là hạnh phúc
chứ gì nữa
ừ
chắc là vậy
ừ
thế nhé
thân tặng BùihồngLĩnh
đỗlanchy. ngàyđầuthángbảymùangâunhâmthìn
ReplyDeleteCám ơn đỗlanchy đã viết tặng và cho tôi Hạnh Phúc Nhỏ Nhoi. Tôi lại thây đây lại là món quà tinh thân rât lớn, nằm mãi trong lời thơ và trong cungdieuphutram.
Xin chia sẻ hạnh phúc này đến đỗlanchy và đến thân hữu của cungdieuphutram.
Bùi Hồng Lĩnh