DƯ ÂM SAIGON
thơ sáu tám
em về đứng giữa Sài Gòn
người thưa đường rộng mà lòng chơi vơi
tới lui một bóng đơn côi
bình an may rủi nổi trôi từng ngày...
Sài Gòn cách nửa vòng xoay
tha hương đất khách quắt quay phận mình
nay về góp nhặt bình minh?
mai đi bỏ lại điêu linh cho đời!
cổng trời mây rẽ đường ngôi
đất san núi nhớ bồi hồi nỗi đau
lạ quen đã mấy mùa ngâu
sông xa nhớ biển nhạt màu phù sa
chiều ra ngồi ở sân ga
có nghe thổn thức âm ba Sài gòn
thu vàng mưa đổ thềm hoang
dư âm tiếng lá võ vàng nghĩa trang!
SaiGon chừ đã sang trang
đọng trong dĩ vãng Mậu Thân hoang tàn
còn đâu hòn ngọc viễn đông
rong rêu hoang phế ...đồ đồng đồ thau
xa rồi một bóng vó câu
Nam Kha tỉnh giấc nước đâu qua cầu?
Saigon vật vã cơn đau
ngày than tiếng Quốc đêm sầu Vạc kêu
SaiGon cát_sỏi_rong_rêu
lêu bêu trong đục nhục vinh sang hèn
dư đồ nát vệt chỉ thêu
xích xiềng nô lệ... sớm chiều tiêu vong
còn chăng còn ở trong lòng...
Dzuylynh Cali Nov.29.2011
No comments:
Post a Comment