9/23/2014

Cuống Lá




CUỐNG LÁ 
(Trích Tùy bút Đời Nghệ Sĩ)
tùy bút Dzuylynh



Những chiếc lá trượt trên mặt thời gian thiên di nhật nguyệt
Cuống lá vật vờ trôi …
Dòng sông nào đã một lần ra biển , Cát đất phù sa trầm tích mù mờ mùa thu đang vẽ lên chiếc cuống lá thời gian vết xước sâu , rất sâu ...
Mặt trời nôn thốc tháo ánh nhờ nhờ lẫn mùi men hổ phách hoàng hạc tửu .
Không gian mộng du và thời gian ngủ gục .
Lãng đãng chiều
Gió lạnh, biển hoang vu biếng lười, rũ rượi
Nắng hanh mơn trớn cành diên vỹ vàng rạng rỡ
Mùa thu biếng lười ngầy ngật , mặt trời cúi mặt
Mùa thu vỡ vụn trơ cuống lá xoay ngang
Vàng ươm mật ngọt mùa yêu , mùa những con tim gầy yếu tiêu điều
Biển kiên nhẫn gọt dũa những rong thơ thất thểu mộng mị yêu đương vớ vẩn …
Xanh xao mât đắng mùa đời , mùa thân phận nắm đuôi chiếc lá.
Thế giới ảo giác lung linh , con người bứt tóc vò đầu ngụp lặn dưới đáy dòng sông ảo tưởng , cân đong đo đếm đám rong rêu tình yêu cũ rích giả tạo cho nhau .
Vàng ngập lá úa chen chân liêu xiêu trên triền sóng ngòai khơi , ẩn nhẫn dấu muộn phiền trong ngòi viết bạc nhược nửa vần thơ .
Mùa thu xanh như tóc em một thời xõa ngọn trên bàn phím , tập làm người đàn bà dung hạnh. Bời bời như anh, lang thang ngô nghê trong bài học vỡ lòng làm đàn ông tập cuối .
Hành trình chẳng bao giờ đến đích , Như mùa xuân , Như mùa hạ , Như mùa thu , Như mùa đông , Lanh quanh mỏi mệt vô duyên .
Thời gian rượt đuổi dĩ vãng và con người chơi trò cút bắt tình yêu
Lá thư trái mùa viết bằng nước mắt cô đơn , nỗi hờn chấm mực bởi bút ngòi là cuống lá nhặt từ những mùa thu đọng lại bên kia bến sông đời qúa khứ
Em bảo thời gian có bốn mùa , nhưng anh chỉ thích lùa vào một mớ
Thời gian treo hời hợt trên mảnh vỡ tình yêu hụt hẫng
Em thác lũ thét gào trên đầu nguồn giông bão con chữ.Em hạt cuối mưa rào kiên nhẫn trườn mình trên cánh đồng giấy ố màu lá mục . Em nhàu nát khát bỏng đam mê
Anh lặnh thinh cúi nhặt mảnh vỡ linh hồn nhục thể
Em nhẫn nhịn ngồi đếm bụi thời gian , xếp tháng ngày hạnh phúc bên nhau , tô dấu tàn phai lên chiếc lá đã xa cành .
Chiếc lá ruỗng như trái tim người trần tu khổ hạnh
Cuống lá xoay nghiêng ngàn vòng ảo ảnh
Ta đâm sầm vào đời nhau bỏng rát ngột ngạt nửa cung bậc trường canh
Trong tình yêu có ai là thần thánh ? Những kẻ yêu nhau bởi cuồng say đam mê hoang đường nghiệt ngã
Bởi chuyến tàu đêm băng ngang vỹ tuyến trật đường ray
Em đến bên anh vào đầu mùa thay lá Đếm làm chi nhịp thời gian khắc khoải
Chùm thơ tím cuối mùa em gửi lại.
Câu thơ buồn khai nhụy đóa thu ca
Bậc trầm bỗng trổ cành xanh ngọn lá .
Nhánh hoa vàng ngơ ngẩn mấy cung tơ...
Đỉnh thang âm khao khát cánh môi chờ.
Lẫn hương tóc tiếng lòng reo khát bỏng
Tình em tháp cánh diều cao ước vọng .
Sợi u hoài sao mãi vướng trong mơ
Trả cho em về lại với hoài mơ …
Trơ phiến lá uống đọt mưa cuối hạ
Chờ tương phùng hóa đá mấy mùa hoa .
Anh sẽ khắc bản tình ca trên đá
Chờ em từ cuống lá bến thu qua …

Dzuylynh.VịnhNửaVầngTrăng Nov.20.2010 (chodấuyêuxưa)






No comments:

Post a Comment