Đám lá chưa úa vàng nơi tôi ở
Lũng Hoàng Hoa đã sớm gió Đông chờ
Len lỏi giữa những mảnh đời vụn vỡ
Kẻ không nhà như cánh lục bình trôi...
Họ nghiệp thân định cung Thiên Mã động
Nhỡ thất cơ khứng chịu kiếp phiêu bồng
Ai không có lúc sa hồi mạt vận
Tinh vân nhòa thành đom đóm trần gian
Ta người lính tha hương dầy lận đận
Cũng như người homeless mỏng phận hơn
Chia với nhau cho bớt chút tủi hờn
Người chính quốc; ta tha hương trú tạm
Thung lũng hồng vì bụi khói thênh thang
Lửa thiêu đốt những nhà sang cửa rộng
Mới hôm qua bạc vàng còn chất đống
Hôm nay đà vắng trống... hóa không nhà
Trót sinh ra nhân dáng cõi ta bà
Chẳng câu nệ người quen hay kẻ lạ
Mong manh lắm giữa nghèo hèn- sang cả
Ghé thăm người với tất cả lòng ta
Lều phơ phất bản hòa ca với gió
Tấm cát tông là quán trọ dung thân
Lạch suối trong reo khúc nhạc phong vân
Thơ thới hưởng cõi phù trần tạm bợ...
Dzuy Lynh. hoàng hoa lũng chớm Đông Mậu Tuất
No comments:
Post a Comment