(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)
thơ Phú Yên / nhạc Dzuy Lynh . Dec 92016
( dzuylynh tặng đồng môn SVSQ Khóa 5/71 Kontum TSQTBTĐ & QLVNCH )
Copyrigth 2016 NS DL & PY | Singer Dzuy Lynh | Poster bh
Quê mình mãi tận ở đâu, Ba?
Nửa vòng trái đất có thật xa?
Tại sao mình phải lìa xa cách,
Tại sao mình cứ nhớ thương hoài!
Ba nghe đau quá, câu con hỏi
Muốn trả lời con, cứ nghẹn ngào...
Ngày đi, ngày đến lo cơm áo
Đêm sống, hồn đau giấc chiêm bao!
Ba thân lính trận không tròn phận
Từ buổi trưa hè, Tháng Tư Đen
Giặc Cộng tràn vào, nghe lệnh: thoái!
Trời ơi!... Tổ Quốc nỗi oan khiên!!
Việt Nam, chữ S hình cong đó
Ở phía trời Đông Nam Á Châu
Nỗi khổ triền miên, đời dâu bể
Kiếp người ví ngựa, tựa như trâu!
Đêm thâu đen, vẫn mình ba chiếc bóng
Tư lự hoài bên Lá Quốc Kỳ Vàng:
Tại sao ba lại tuân lệnh đầu hàng,
Câu quyết tử rất gần không kịp nhớ!?
Khi ba chết, nơi xứ người lưu lạc
Một gia tài ba để lại cho con
Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ - Non Sông
Đời ba đã một lần không giữ được!
Con hãy nhớ, non sông mình còn đó
Tiếng quê hương sao quá đỗi ngọt ngào
Dẫu bây giờ còn dâu bể tang thương
Hiểu tại sao ba tận cùng đau xót
Là làm người không giữ nổi quê hương!
San Jose Dec2016. Dzuy Lynh
***
Nguyên tác thơ Phú Yên:
Muốn Trả Lời Con Cứ Nghẹn Ngào
* Viết cho hai con: Mai-Chi & Anh Duy.
- Quê mình mãi tận ở đâu, ba?
Nửa vòng trái đất có thật xa?
Tại sao mình phải lìa xa cách,
Để nhớ thương hòai cơn mưa qua?
Ba nghe đau quá, câu con hỏi
Muốn trả lời con, cứ nghẹn ngào
Ngày đi, ngày đến lo cơm áo
Đêm sống, hồn đau giấc chiêm bao!
Ba thân lính trận không tròn phận
Từ buổi trưa hè, Tháng Tư Đen
Giặc Cộng chưa vào, nghe lệnh: chạy!
Ôi trời!... Tổ Quốc nỗi oan khiên.
Việt Nam, chữ S hình cong đó
Ở phía trời Đông Nam Á Châu
Nỗi khổ triền miên, đời dâu bể
Kiếp người ví ngựa, tựa như trâu!
Đêm thâu đen, vẫn mình ba chiếc bóng
Tư lự hoài bên Lá Quốc Kỳ Vàng:
Tại sao ba lại tuân lệnh đầu hàng,
Câu quyết tử rất gần không kịp nhớ!?
Khi ba chết, nơi xứ người lưu lạc
Một gia tài ba để lại cho con
Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ - non sông
Đời ba đã một lần không giữ được!
Con có nhớ, có thương ba lầm lỡ
(Cảm thương không thân chiến mã quỵ nhào?
Ngựa cúi đầu, lủi bước chân chao
Mà rít mãi ... quay nhìn nơi cố lý!)
Con thấy đó trong tận cùng đau xót
Là làm người không giữ nổi quê hương!
Phú Yên
26/6/1999
No comments:
Post a Comment