em đừng nhỏ lệ, sông cau mặt
dẫu chừ thôi đã biếc mắt trong
một thuở khàn hơi câu đồng vọng
lời yêu xin cất giữ trong lòng
em đừng khơi mạch sóng phong ba
bến lạc tìm đâu dấu hải hà
dòng sông tĩnh lặng êm đềm quá
lắng trầm âm giã họa khúc xưa
em đừng nhắc lại chuyện nắng mưa
sướng khổ buồn vui, điệp khúc thừa
ghé vai anh tựa, nghe sông hát
tâm bình ươm mẩy hạt vô ưu
em đừng bơi ngược hướng cuồng lưu
nơi ấy đầy đong những oán cừu
giòng không cứu rỗi phiền ưu lụy
sóng hát vô thường, em biết không?
trời xanh mây trắng xóa, mênh mông
gió bện thông đan vạt cỏ bồng
thinh không an tịnh tâm chẳng động
nghe dòng sông hát vọng hư không
.đỗlanchy. July 12016.
No comments:
Post a Comment