11/28/2015

Giọt Nước Mắt Khô


(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài hát)


thơ Trần Tuấn | nhạc & trình bày Dzuy Lynh
photo Daisy Trinh | album Tiếng Hờn Chiến Mã


- Với tấm ảnh nhuốm đầy màu sắc Feng Shui, màu trắng của Nước Nam hành kim, màu rừng xanh Quê Cha hành mộc, màu vàng Đất Mẹ hành thổ, và hành hỏa là màu đỏ của Huyết lệ quết trên sắc lá cuối thu từ một tác phẩm nhiếp ảnh của nghệ sỹ Daisy Trinh...
- Cùng một bài thơ vô đề của Trần Tuấn, rưng rức tiếng khóc khô không lệ của con thú hoang bị lùa về chốn cuối đất gầm trời không nơi nương náu ngay chính trên quê hương mình...
- Thang âm bật lên đứng dậy cho bài thơ Giọt Nước Mắt Khô và tấm ảnh có tên Cội Rễ hóa thành ca khúc bước vào, để kịp vừa vuốt mắt chúi mặt, ngã ập xuống album Tiếng Hờn Chiến Mã.


GIỌT NƯỚC MẮT KHÔ


Ta đứng đây giữa mênh mông đại ngàn…
Chiều đang xuống nhanh còn vương tia nắng 
Như màu mắt em mơ màng hôm mùa thu qua đây
Như màu mắt em mơ màng hôm mùa thu qua đây
Ta đứng đây chiều nay một mình!
Giữa quê hương mà lòng nghe cô đơn
Như loài thú hoang không ai cưu mang
đuổi xua ta đi vào tận cùng bìa rừng!
Muốn cất tiếng kêu bầy đàn một lần
Nhưng than ôi sức tàn lực cùng
Muốn khóc oà lên cho quên cơn đau
Như khi lên năm lên ba
mà dường như nước mắt đã khô kiệt rồi!
Ta đứng đây ngước mặt nhìn trời
Ta đứng đây thấy gì? tìm gì?
Đâu là thiên đường sao tìm hòai không thấy?
Giữa bao la mây xám giăng
đàn chim ăn xa trên đường về nguồn
Từng đôi cánh bay theo nhịp mệt nhoài,
xếp thành hàng dài như đoàn tù nhân thuở nào bại vong
Mà lòng chợt nghe xót xa! Mà lòng chợt nghe xót xa...
Thương người cha già bao năm chinh chiến 
đã bao năm trời gìn giữ non sông
Thương người mẹ gầy tóc nhuộm màu bông
đã bao năm trời ngồi nuôi giấc mơ hiền lành
Nay gần lìa đời mà thương cho đàn con vẫn còn xác xơ
Mà thương cho đàn con tương lai mịt mờ...