10/04/2015

Khoảnh Khắc







gió chạy cát bay, sóng trào biển cạn 
mới đó triều dâng, còn đây bọt vỡ. 
thành quách lầu đài, vách đất lều tranh 
kỳ vĩ với hoang sơ, hào quang và bóng tối. 
chỉ khoảnh khắc thôi rồi cũng như nhau! 
đồi đuổi nhau xô dồn thành núi, 
suối lấn nhau ngã nhập thành sông. 
cõng bị công danh, 
ngước lên thấy trời cao hơn trán. 
hất túi lộc tài, 
cúi xuống nhìn đất thấp hơn chân.
ta ở đâu giữa vòng tròn nhật nguyệt? 
tụ tan như sương tuyết mây ngàn... 
vùng vẫy trăm năm trầm luân bể khổ; 
ngụp lặn một đời tham vọng cuồng si. 
thang danh vọng leo bao nhiêu nấc, 
bước hụt chân sẩy bấy nhiêu tầng. 
hờn giận yêu thương gói lại mấy bồ, 
buông xả thứ tha tháo ra nửa bó. 
ngồi ngóng trăng, trăng khi mờ khi tỏ; 
đứng trông trời, trời khi duỗi khi co
thuở còn thơ tóc xanh dầy một mái; 
lúc về già dăm sợi bạc màu tro. 
ừ thì đói ngậm đọt tùng, khát nhấm hạt sương. 
vui chẻ đàn róc thơ bện nhạc, 
buồn cạy nắp quan tài ngồi gõ nhịp song lang. 
thả hồn đi hoang ngắm mây trắng trời trong 
cỡi áo phong trần trả lại người xưa 
em cầm lấy bán mà mua kỉ niệm 
ta trở về miếu đền hoang phế 
mở trang kinh chữ mòn chữ mẻ, 
nhẩm câu thi ngỡ trẻ hát vè. 
sáng gạn túi thơ, trưa mài cọ vẽ. 
chiều hâm nậm rượu, tối nằm chõng tre đếm sao rụng bên hè. 
tỉnh tỉnh mê mê gom về một thể 
khóc khóc cười cười giả bộ ngô nghê


.dzuy lynh.