lang thang phố vắng
một mình
nhìn tuyết rơi trong đêm tàn
Paris đang ngủ yên, giòng Seine đang đóng băng
anh có hay chiếc lá cuối cùng đã hóa đá trong tay em tự bao giờ
tự bao giờ nơi anh ở có mùa thu
chỉ là hai mùa mưa nắng
và tình mình lúc nắng khi mưa...
giao mùa rồi anh có biết không?
khi hoa tuyết giăng giăng ngập trời tha hương
là khởi đi cho bản luân vũ mùa đông quay cuồng
bước chân người kỹ nữ là những đoá tuyết hoa
và sàn nhảy vắng tênh thênh thang rỗng toác
chỉ còn tiếng hát ai đục khàn tha thiết
vỡ tan cùng ánh sao băng mờ nhạt chân trời
... Ou bien si peu de chose
C'est mon amie la rose
qui l'a dit hier matin ...
ly rượu vang hôm nào còn đọng váng màu huyết dụ
trên môi anh môi em ngọt đắng mật yêu thương một thuở
dễ gì quên!
đoá hồng, ngọn nến, mắt biếc môi xinh
lời tự tình rỗng không
đông miên
biển và trăng
hải đăng và tiếng sóng
cánh hải âu biền biệt
đêm mộng mị bềnh bồng tiếng hát sầu đông
dấu chân, vòng tay, giọt mưa, chiếc lá
chẳng còn gì khi mùa đông gõ cửa
anh
em
lập đông
lập đông rồi anh có biết không?
Nov.31.2012.đỗlanchy