EM THƯƠNG CHỊ LẮM CHỊ ƠI...
Thơ Phù Dung
Từ ngày quang gánh hàng thơ
Những vần mơ tým thắt nơ lụa hồng
Xếp từng con chữ trên nong
Bày nơi góc phố chẳng mong lỗ lời...
Ngờ đâu gió cuốn thơ rơi
Giữa chiều nhạt nắng chơi vơi ngập hồn
Chị buồn lấp huyệt thơ chôn
Sầu hoen má phấn đôi dòng lệ tuôn
Chị ơi thôi nhé đừng buồn
Có người tri kỷ nhặt nguồn thơ rơi
Kết nơ treo giữa lưng trời
Cho đôi phụng vũ hát lời tri âm
Lại đây em nói thì thầm
Có người muốn hỏi chị cầm thơ không
Ô hay sao má chị hồng
Hay thơ cũng biết động lòng chơi vơi
Em thương chị lắm chị ơi...
Sydney 6/7/12. Phù Dung