(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài thơ)
thơ Dzuylynh | diễn đọc thiênthanh
em nấp sau vách nhớ đếm dấu chim di
săm soi vết nứt chân trời trên đôi cánh mỏi
mùa thu đang chạy trốn nỗi buồn lá úa
tàn phai kết thúc là bắt đầu khai mở một khởi thủy chu kỳ
anh bước ra vách nhớ chẳng nhận ra em
em còn ở lại sau lưng dĩ vãng ngồi tỉ tê nhắc chuyện ngày xưa
anh vói tay hái cọng nắng hanh còn se sắt lạnh
sương sớm đầu đông đã ấm bỏng vai ngày
cho em một chút bổi hổi hôm nay trước khi bóng đêm chạy quanh co mất hút
mình gặp lại ở đâu chỗ bắt đầu
chữ em chạy từ trên mây chạy xuống
chữ anh lay từ ngọn cỏ lay lên
sao nối mãi không xong
sao thắt hòai không chặt
hay chỉ tại tấm vách ngăn chia giữa hai vùng tâm thất
trái tim nghẹn thở giữa vành môi mỹ ngữ điêu từ
vô nghĩa
vô thức
vô tâm
vô niệm
anh muốn em bước ra khỏi vùng mê thất
nơi chật vật lời kinh treo vắt vẻo tháp chuông đông lạnh
để khóc òa vui với nắng đông xối chan thung lũng
và giòng sông con nước đổ ngập tràn vỡ mặt giá băng
vách nhớ ngã sập, em đừng dựng lại làm gì
bước ra đi
nghe lời thầm thì mùa đông
trái tim rát bỏng
ấm nồng
Nov.16.2012|dzuylynh