lại đây tri kỷ ai người nghe thơ mà say
ai người tri kỷ
lại đây
cùng ta cạn chén rượu này
cố quên năm tháng lưu đày viễn khách ly hương
say tít cung thang
say tít cung thang
cất tiếng cười khan
hờn chi
cớ sao
huyết lệ tuôn tràn
hận vì tan nát giang san tan nát giang san
sầu mang mang tận sầu mang mang tận
hỡi
những anh hùng sa cơ mạt vận
bẻ kiếm buông cung bên trời lận đận
lại đây
lại đây
cùng ta cạn chén hồ trường *
hỡi người tri kỷ
quên đi sầu bi
nhớ tiếc làm chi đường xưa dấu ngựa
rêu phong đền đài hào cũ thành xưa
óan thán làm chi
cho xót xa
hồn tử sĩ sa trường
xếp chinh bào đừng soi cổ gương
dấu phong trần bạc phai tóc sương
này ai tri kỷ nâng chén cùng ta
nuốt nhục tha phương hướng về cố quốc
moi gan chấm mật chờ một ngày vẽ lại bức dư đồ tang thương
này ai tri kỷ
lại đây
cùng ta
trút sạch bầu thơ
vỗ nát thùng đàn
hất mạng lên trời
cười vang sông núi
hào sảng hát khúc vô thường
thênh thang...
vịnhnửavầngtrăng.trungthuquýtỵ.dzuylynh
* thơ Nguyễn Bá Trạc