trên tay cầm nhánh chiêm bao
bẻ tôi... tuốt ngã... ta đào mộ ta
mở nồi, trời địa võng ra
úp vung đất, hốt thiên la lợp nhà
lang thang ngụp lặn ta bà
thi cầm phiêu lãng giang hà tiêu dao
hoang sơn tâm bão thét gào
sử ca lạc phách, đạo ca lạc hồn
biển dâu tơi hột dại khôn
vỗ đàn vỡ khúc vô ngôn bàng hoàng
nhón tay vít xuống thiên đàng
kiễng chân địa ngục trần gian lạc loài
mộng du cỡi hạc lên đoài
hồ trường dốc cạn mệt nhoài giả thân
gác chân lên nửa vầng trăng
dỗ em thức ngủ nguyệt cầm tri âm
triều âm gió cát rì rầm
ru em giai điệu phù trầm chơi vơi
sóng tình trong đục trùng khơi
hụt hơi niệm khởi ý bơi lạc giòng
tịnh vân mây trắng thong dong
phù sinh một kiếp bềnh bồng chênh vênh
tịnh thư chìm nổi ngông nghênh
phù trầm hắt bóng miếu đền hư không...
vịnhnửavầngtrăng.thượngtuầnthángbahaimườiba.dzuylynh
ReplyDeleteNgộ...
Nguyễn minh hải
Trăm năm một thoáng bụi trần
Hóa thân thành yếm lụa đào em mang
Bao giờ áo rách tình phai
Em đem áo mỏng về phơi cửa Thiền...
Nửa đêm thấy nằng bên thềm
ngỡ em ngồi tắm quên cài then khuya
u mê ta lạc lối về
ngẩn ngơ ngồi đứng bên bờ tử sinh
Nhìn quanh trăm ngã vô thường
áo xưa còn dấu mùi hương của nàng...
Tỉnh ra đèn nến hai hàng
Trăm câu kinh kệ ngỡ hàng lệ ta
Trầm luân từ bước Em qua
Vết sâu hằn yếm lụa mờ chiều nao…