ngày đầu đông chưa nguôi sầu viễn xứ
nghe tin anh, người niên trưởng thanh liêm
đã ra đi mang theo vạn nỗi niềm
nợ tổ quốc non sông đành chôn liệm
nơi chiến trường chưa da ngựa bọc thây
miền đất khách lưu vong đã ôm nghìn thu hận
niên trưởng ơi từ nay thôi vướng bận
xóa oán hờn thong thả chốn tiêu dao ...
quên chiến chinh, quên thuở khoác chinh bào
quên một sớm mùa xuân cờ kiếm gãy
quên cánh dù phiêu bạt buổi thanh xuân
quên lửa đạn giao thông hào chiến lũy
biết làm sao khi vận nước suy vi
biết làm sao khi hào khí chưa tàn
đã trút gánh tang bồng trong uất hận
anh hùng tử nhưng chí hùng chưa tận
Phan Trọng Chinh nguyên soái của muôn đời
đàn em nghe hung tín chợt chơi vơi
nghiêng mình tiễn đàn anh mà nước mắt tuông rơi
giọt lệ trầm kha chan bỏng đời luân lạc...
mũxanhDjiangodzuylynh.Khóa5/71.TSQTBTD.Nov182014
No comments:
Post a Comment