nhớ, quên
ôm nghiêng tập vở trường về
có người theo đếm tóc thề ai bay
em đừng bảo tại không hay
giả vờ không biết anh say gót hồng
bài thơ... đưa nhé nhủ lòng
tim anh ngược nhịp lòng vòng... quên trao!
trúc reo ngõ vắng lao xao
chiều đà giấu bóng hanh hao góc vườn
tại thương, ai bảo tại thương?
thương chiều lá đổ vấn vương đường về
thương em sao quá nhiêu khê?
thương anh... dệt nỗi đam mê vụng về
bởi xưa tình nhỡ đam mê
bởi nay tình vẫn nhỡ mê... thuở nào
trên trời có triệu vì sao
dưới trần triệu kẻ chênh chao tình trường
bốn năm sách vở từ chương
tường rêu ngói đỏ sân trường nhớ...quên
một thời áo trắng trinh nguyên
trách anh chẳng thệ chẳng nguyền lời thương
chừ ngăn cách một đại dương
sao còn hồi hướng vấn vương làm gì!
nhớ, quên nghiêng ngã vần thi
cung tơ đành đọan lỡ thì còn vương
rằng thương thì thật là thương
thương người Tư Mã đoạn trường Tương Như
nụ thương, một cánh thảo hư
vầng trăng một nửa... tương tư mất rồi...
quên trao một chiếc ngọc bôi
quên xao xuyến phút bồi hồi chia tay
nhớ đêm thức dỗ giấc say
nhớ ngày quay quắt ngất ngây dáng kiều
tìm về chốn vắng hoang tiêu
chẻ đôi nỗi nhớ liêu xiêu một thời
chẻ đôi sợi tóc rối bời
nhúng vào nỗi nhớ trói lời huyễn thi
níu nhau chi mộng tương nghì
thu đong hạ đếm xuân thì trả vay
bồ đào dạ bồ đào say
tỳ bà ai khảy lung lay nguyệt thềm
bôn ba một cõi trầm mê
mòn chân dép cỏ đi về nhân gian
phụng hoàng ngơ ngác thiên đàng
mù tăm bóng nhạn ngỡ ngàng chân mây
nhớ quên quên nhớ có hay
hay là hỏi giọt mưa bay cuối trời
dzuylynh
No comments:
Post a Comment