NGOA NGỮ
khi mình gặp nhau lần thứ nhất
ở một nơi có hai người
bên anh
mặt trời đang leo lên đỉnh núi
hòang hôn đang dốc xuống chân đồi phía bên em...
mặt trời đen như ly cà phê
mặt trăng đỏ như đầu điếu thuốc
anh không nhìn thấy em mà bỗng dưng đỏ mặt
xấu hổ, ngôn từ chạy ngược về tim
bên kia bức tường em dựng lên vây kín đời mình
anh làm sao thấy được mắt em buồn?
chúng ta đôi khi cũng cần người thông dịch
vì ngôn ngữ tình yêu thực là khó hiểu
một phần mình còn bận ướm thử lòng nhau
như người ta ướm đôi giầy, chiếc kẹp
giầy không vừa sẽ bước thấp bước cao
kẹp không khéo sẽ làm đau lọn tóc
như mình còn nhìn nhau xa lạ
bên có bụng mà không biết dạ
đàng biết vâng mà chẳng biết lòng...
em chân thật không biết dùng ngoa ngữ
anh khù khờ cùng hai chữ ước như
mình gặp nhau ở một chốn thảo hư
nơi quán gió vườn mây đời lữ thứ
để cho thơ nói thay lời tình tự
bởi nhìn hoài mình không thấy trong nhau
hay là em vết xước hãy còn đau
bây giờ, ngủ đi em cho ngữ từ thỏa hiệp!
anh thức nhé, thức chờ đêm chuyển kiếp
cho nghiệp - duyên ẩn - hiện sớm mai này
xin cho em an giấc điệp đêm nay
mai anh gặp con bé hay nhiều chuyện
sống bằng nghề bán nước miếng nhân gian
nó sẽ kể lại giấc mơ ngoan em đã nghĩ về anh
dẫu vẫn biết có khi là tưởng tượng...
đỗlanchy. thunglũngtìnhyêu.june .2. 2012
No comments:
Post a Comment