(xin mời bấm lên ảnh hay bấm vào link dưới để nghe bài đọc)
thơ Bùi Hồng Lĩnh | diễn đọc Dzuylynh
Người lính của đạo binh đã cùng nhau bàn bạc đêm qua
Khi những luồng gió buốt thổi thốc vào chiến địa hoang vu
Gió làm bay đi mảnh áo trận chỉ còn lại cái cổ vướng sát hàng rào thép rỉ
Gió phủ bụi đã gần hết ba chiếc nón sắt lăn lóc, không động đậy đã bao năm
Đêm trên đồi cao sương mù sẫm đục tỏa khắp vùng đồi núi
Đêm chỉ còn những tiếng côn trùng báo hiệu sự sống đã bao năm
Những người lính của đạo binh thả hồn trên núi rừng bao la
Dưới những giao thông hào, những hầm hố cá nhân
Thả hồn ngoài bờ kẽm gai, bay qua những bờ lau sậy rạp mình duói những luồng gió
Nhớ lại một thời cầm súng đã qua
Đêm nay núi rừng và đồi thiêng gọi đội binh về tập họp
Điểm danh ai còn ai mất, và ai đang rã ngũ đêm nay
Trong mờ ảo của đêm, hàng hàng lớp lớp người xưa trở về hàng ngũ
Bao người đã chết từ ngày khởi đầu binh nghiệp đưa mắt nhìn nhau
Bao người đã chết bên bờ ruộng xanh, trên bờ cỏ úa đứng dậy phủi nhanh bờ áo
Bao người đã chết khi chiếm lại cổ thành Đinh công Tráng, khi giương cờ phục hận còn kể lại chuyện xưa
Đêm còn có những người lính trở về từ bên kia trái đất, đứng lên từ nơi phủ ngọn cờ vàng
Đêm đó, đêm nay
Đêm của những người trai không hề than khóc
Khi viên đạn cào nhói buồng tim, khi máu hồng mang đi sức sống
Đêm tiếng còi tập họp rít lên khi gió hú qua những khe núi, bên bờ đất nước
Đêm tiếng còi tập họp, bi ai truy điệu lặng lẽ cất lên bên kia bờ đất nước
Đêm nay
Đạo binh ngày xưa trở về thật đông, tràn ngập cổ thành
Bay trên đồi cao, dẫy đầy thành phố, thanh thoát trên những cánh đồng
Trở về những ngôi nhà xưa cũ, cầm lên tay những cây súng hoang lạnh
Quay về đồn cũ, đội lên đầu những chiếc nón sắt rỉ hoen
Đến bên hàng rào, gỡ lại mảnh áo tả tơi của mình
Xếp lại những bao đất mới còn nồng mùi thuốc súng
Qua rồi những cơn đau, những trái tim không còn nguyên vẹn, những đầu óc vỡ tan
Dòng máu trào hết đã khô, và những giọt nước mắt cũng đã khô
Đạo binh ngày xưa đêm nay sống lại
Muốn vẫn còn khi bóng đêm qua đi
Muốn vẫn còn khi bình minh đến
Những người lính đã chết đêm nay trở lại
Ngọn cờ vàng mãi phất phới trong cơn gió, dù xếp lại
Và tiếng khóc than bên anh văng vẳng tiếng kèn thúc quân
Muốn cùng người lính già tiếp tục trang sử hào hùng của dân tộc
Muốn cùng người lính già tiếp tục viết nên trang sử hào hùng của quê hương
Đêm nay, đêm mai
Đêm dài thao thức
Đêm không thể ngồi yên khi đạo binh ngày xưa theo tiếng gọi trở về.
Bùi Hồng Lĩnh
No comments:
Post a Comment