Ở góc cạnh khác, tình yêu là một thực thể, hiện hữu va chạm tận cùng tâm linh mà không đi qua lăng kính tình yêu.
Người viết văn vần diên vỹ (bút hiệu không viết chữ hoa) cũng thực tế và sòng phẳng như cuộc đời thực.
Ôi có đắng cay, có đớn đau và khổ sở lắm không?
Nếu có một ngày ta phải thốt lên
"Anh và Em ... thương được thì thương
anh và em .. không thương được thì ... thôi!"
Cái nụ hồng nũng nịu lẫy hờn trẻ con nở bung ra mãn khai của một người thơ trẻ trong thiên đàng ảo giới net.com.
Từ và ý thơ tự do diênvỹ lạ quá, mới quá, ngộ quá, hờ hững mà hừng hực quá đỗi... Để từ mười bốn chữ dễ thương và tàn nhẫn, như tự trách bản thân mình hơn trách người:
"Người đàn ÔNG trong ANH xấu xa! Người đàn BÀ trong EM ngốc nghếch!"
Ừ! nếu không như thế, nếu ÔngAnh không xấu xa thì BàEm đã chẳng ngốc nghếch, và người ta yêu nhau làm gì nhỉ?
dzuylynh thân mời Anhs và Ems cùng bước vào thị trấn âm thanh Cung Điệu Phù Trầm với tình khúc
thơ diên vỹ| nhạc & trình bày Dzuylynh
Album Hoa Diên Vỹ
sợ cuộc đời là cạm bẫy
mình vương vào rồi khó thoát được tai ương ...
người đàn ông trong anh xấu xa
người đàn bà trong em ... ngốc nghếch ...
hai con tim cùng đi lệch
đoạn đường mai sau là những bão giông
đoạn đường mai sau là những hoài mong
mặt trời lên từ phía đằng đông ...
định luật ấy ngàn đời không đổi ...
anh và em nông nổi ...
lạc nhau một lần ... nên sợ ở ngày mai ...
có tình yêu nào vĩnh viễn không phai
có cái nhớ nào không nhạt nhòa cùng năm tháng
bỗng nhiên thuyền đời ta mắc cạn ...
chờ con nước ngược đưa ta trở lại biển xanh ...
cái nhớ về nhau êm dịu, mong manh
cả gió mùa thu cũng làm tim run rẩy
anh và em, thương được thì thương
anh và em, thương được thì thương
ai biết ngày mai tình yêu mình tan biến ...
và dòng đời cứ miệt mài xoay chuyển ...
những cái hôm nay ... ngày mai sẽ chẳng của riêng mình ...
anh và em, thương được thì thương
ai biết ngày mai tình yêu mình tan biến ...
và dòng đời cứ miệt mài xoay chuyển ...
những cái hôm nay ... ngày mai sẽ chẳng của riêng mình ...